Xu Hướng 9/2023 # 7 Trích Dẫn Sách Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay # Top 14 Xem Nhiều | Viec.edu.vn

Xu Hướng 9/2023 # 7 Trích Dẫn Sách Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay # Top 14 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết 7 Trích Dẫn Sách Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Trong cuộc đời, con sẽ có rất nhiều lý do để hạnh phúc. Một trong những thứ đó là nước, thứ khác là gió, thứ khác nữa là mặt trời, và đó luôn là món quà đến sau những cơn mưa. Hãy cảm nhận mưa đi. Giang đôi cánh của con.

Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay – Luis Sepúlveda

1. Tất cả chúng ta đều yêu con, Lucky. Và chúng ta yêu con bởi vì con là một con hải âu. Một con hải âu xinh đẹp. Chúng ta chưa từng phủ nhận khi nghe con nói con là mèo, bởi điều đó an ủi chúng ta rằng con muốn giống chúng ta, nhưng con khác chúng ta và chúng ta vui với sự khác biệt đó… Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo… Nhờ con, chúng ta đã học được một điều đáng để tự hào: Chúng ta học được cách trân trọng, yêu mến và yêu thương một kẻ không giống chúng ta…

2. Trong cuộc đời, con sẽ có rất nhiều lý do để hạnh phúc. Một trong những thứ đó là nước, thứ khác là gió, thứ khác nữa là mặt trời, và đó luôn là món quà đến sau những cơn mưa. Hãy cảm nhận mưa đi. Giang đôi cánh của con.

3.Chỉ những kẻ thực sự dám thì mới có thể bay

4. Lời thề của một con mèo ở cảng cũng là lời thề của mọi con mèo khác.

5. Với bản tính kiên nhẫn của loài mèo, chúng chờ cho con hải âu tự nói lên mong ước được bay lượn, bởi có một câu châm ngôn truyền đời đã dạy chúng rằng bay lượn là một quyết định hoàn toàn cá nhân

6. “Nhìn ra cửa sồ xem, anh mèo. Hãy ngước nhìn bầu trời. Anh thấy gì nào?” con người đó hỏi.

“Mây. Mây đen. Một cơn bão đang tới, trời sắp mưa rồi,” Zorba quan sát.

“Phải, vì thế mà chình là đêm nay đấy,” con người nói.

“Tôi không hiểu. Xin lỗi ông, nhưng tôi chưa hiểu”.

Con người đó tiến tời bàn, nhặt lên một cuốn sách rồi lần tìm qua các trang. “Nghe này, anh mèo. Tôi sẽ đọc cho anh nghe một tác phẩm của nhà thơ có tên Bernandao Atxaga. Một vài dòng trong bài thơ có tựa đề là “Những con hải âu”:

“Như những trái tim nhỏ bé

– Những trái tim của thần bay lượn –

Không khao khát gì hơn

Những cơn mưa hoang dại

Những cơn mưa mang lại luồng gió thổi

Những cơn mưa mang lại ánh mặt trời”

“Tôi hiểu rồi. Tôi biết ông sẽ giúp được chúng tôi mà”, Zorba nói, nhảy bật khỏi chiếc ghế…

7. “Tôi không biết. Nhưng tôi cảm thấy mình có thể tin con người đó.” Zorba thú nhận.

“Tôi đã nghe ông ấy đọc những gì chính ông ấy viết. Những ngôn từ đẹp đẽ đó có thể làm anh hạnh phúc hay u sầu, nhưng chúng luôn mê hoặc anh và khiến anh cảm thấy muốn nghe thêm nữa.”

“Một thi sĩ! Thứ người đó viết được gọi là thơ ca. Tập hai mươi, vần T, trong bộ từ điển bách khoa,” Einstein quả quyết.

“Tại sao anh nghĩ rằng người chủ của Angelina biết về chuyện bay?” Secretario thắc mắc.

“Có thể ông ấy không biết làm thế nào để bay với đôi cánh của loài chim, nhưng mỗi khi tôi nghe ông ấy đọc, tôi luôn cảm thấy ông ấy đang bay bổng cùng với ngôn từ của mình,” Zorba trả lời.

Sách “Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay”

[Review] Sách “Chuyện con mèo dạy hải âu bay” – Học cách yêu thương

Chuyện con mèo dạy hải âu bay (Tên gốc: The story of a seagull and the cat who taught her to fly) là một tác phẩm nổi tiếng dành cho thiếu nhi của nhà văn người Chi Lê Luis Sepúlveda. Sách được Công ty Văn hoá và Truyền thông Nhã Nam và Nhà xuất bản Hội Nhà Văn liên kết phát hành năm 2009. Đây là một cuốn sách trong sáng, hài hước đầy tinh tế, thấm đẫm tình mèo và tình người, ca ngợi sự tận tâm và tầm quan trọng của việc giữ lời hứa.

Câu chuyện bắt đầu…

Câu chuyện bắt đầu khi đàn hải âu xinh đẹp bay trên cửa sông Elber, rồi lao xuống vũng cá trích. Không may, đôi cánh cô hải âu xinh đẹp Kengah bị dính dầu và không thể tiếp tục bay. Với chút sức lực cuối cùng, cô đã hạ cánh ở ban công nhà Zorba – con mèo mun to đùng mập ú. Tại đây, cô đã sinh một quả trứng, và chú mèo Zorba phải hứa 3 điều với cô hải âu tội nghiệp: Sẽ “không ăn quả trứng”, sẽ “chăm lo cho quả trứng đến khi chú chim non ra đời” và sẽ “dạy nó bay”.

Từ đây, cuộc hành trình thực hiện 3 lời hứa với cô hải âu của Zorba và những con mèo trên bến cảng Hamburg bắt đầu, với biết bao khoảnh khắc hồn nhiên, vui tươi nhưng cũng không kém phần sâu sắc và thấm đẫm tình mèo.

Tình yêu thương chân thành

Zorba đã giữ trọn vẹn 3 lời hứa với cô hải âu. Zorba và cộng đồng mèo ở bến cảng Hamburg đã chăm sóc và bảo vệ hải âu bé bỏng từ khi còn trong trứng nước. Sự tận tâm chăm sóc, bảo vệ này dần dần không còn là trách nhiệm với lời hứa nữa, mà xuất phát từ chính tình yêu thương của Zorba, tình yêu thương một ai đó khác mình. Zorba đã trở thành má “xịn” của hải âu Lucky, cùng với những con mèo ở bến cảng, tất cả đã trở thành gia đình của Lucky.

“Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Chúng ta cảm thấy con cũng yêu chúng ta như vậy, chúng ta là bạn của con, là gia đình của con, và chúng ta muốn con biết rằng nhờ con, chúng ta đã học được một điều đáng tự hào: Chúng ta học cách trân trọng, quý mến và yêu thương một kẻ không giống chúng ta. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương một ai đó khác mình thật sự rất khó khăn, và con đã giúp chúng ta làm được điều đó. Con là con chim hải âu, và con phải sống cuộc đời của một con hải âu. Con phải bay.”

Lời nói của Zorba chắc chắn sẽ lấy đi nước mắt của nhiều người. Khi chúng ta yêu thương ai đó bằng tất cả sự chân thành, thì mọi định kiến và khác biệt chỉ là điểm tựa cho tình cảm cao đẹp trong loài mèo, loài người ấy được sâu sắc hơn thôi.

Cảnh cuối truyện, khi con hải âu nhỏ Lucky chia tay chú mèo Zorba, xoè đôi cánh giữa làn mưa và bắt đầu bay cũng sẽ khiến người đọc xúc động.

“Con yêu má, Zorba. Má là con mèo tuyệt vời nhất thế giới. Con sẽ không bao giờ quên má và các bác mèo.”

Và Zorba ngồi đó, dõi theo con hải âu, không biết những giọt nước mưa hay nước mắt đã phủ mờ đôi mắt chú.

Tôi thực sự xúc động và ngưỡng mộ tình mèo cao cả ấy. Đó là một tình yêu thương vô điều kiện, một sự tận tâm, hết lòng chăm sóc, dạy dỗ và bảo vệ đối với con chim hải âu bé nhỏ không hề giống mình. Vậy, loài người thì sao? Liệu chúng ta có mở rộng lòng với những người khác, với các loài vật, với thế giới xung quanh?

Tôi rất thích cái tên của con hải âu – Lucky. Cô bé thật sự may mắn khi được sinh ra và lớn lên ở bến cảng Hamburg, trong tình yêu thương của mèo Zorba, Đại Tá, Bốn Biển, Secretario và Einstein ở bến cảng. Và chính những con mèo tử tế và cao quý ở bến cảng cũng rất may mắn, khi được nuôi dạy một con hải âu, và làm được một điều vô cùng khó khăn – yêu thương ai đó khác mình.

Khao khát tự do

Con hải âu Lucky bé nhỏ tuy được bọn mèo hết sức cố gắng dạy bay, nhưng vẫn không thể bay. Có lẽ là bởi khi đó, Lucky chưa thực sự muốn bay và sợ bay. Chỉ khi dang rộng đôi cánh trước làn mưa mát lành, cảm nhận làn nước, nó mới thực sự muốn bay và khao khát được làm chủ bầu trời. Lucky đã thành công, và thấu hiểu điều quan trọng nhất:”Chỉ những kẻ thực sự dám thì mới có thể bay.”

Vấn đề môi trường

Truyện cũng lên án hành động của con người khi làm tràn dầu ra biển, khiến cô hải âu Kengah (và nhiều loài khác nữa) chết oan uổng. Trong khi đó, những con mèo ở cảng lại hết lòng yêu thương và nuôi dưỡng một con hải âu. Truyện khiến chúng ta phải suy nghĩ về những điều mình đã làm cho sinh vật thế giới và môi trường xung quanh.

Cuốn sách là một câu chuyện đầy xúc động, một thế giới vẹn nguyên trong sáng và nhân hậu sâu xa, như viên ngọc khó tìm, dành cho mọi trẻ em và người lớn…

Hanayuki

Review Sách: Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

“Chuyện con mèo dạy hải âu bay” – Câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên, trong sáng và nhân hậu sâu xa. Có thể ví cuốn sách như viên ngọc khó tìm.

Review Chuyện con mèo dạy hải âu bay

The story of a Seagull and the Cat who taught her fly – Luis Sepúlveda ? ? ?

Một câu chuyện không chỉ mang ý nghĩa rất lớn về việc giữ lời hứa, lòng tự trọng; tấm lòng nhân hậu, sự tốt bụng mà còn phản ánh tình trạng thực tế cho người đọc những bài học quý giá.

Tác giả Chuyện con mèo dạy hải âu bay

Cuốn sách này có thể nói là từ hồi xuất bản đến giờ vẫn được coi là một hiện tượng văn học. Tác giả của cuốn sách, Lusi Sepúlveda người Chile đã được biết tới với nhiều tác phẩm như:

Lão già mê đọc chuyện tình (2009)

Chuyện con ốc sên muốn biết tại sao nó chậm chạp (2023)

Chuyện con mèo và con chuột bạn thân của nó (2023)

Và cuốn sách điển hình, đầu tiên của ông dành cho thiếu nhi chính là Chuyện con mèo dạy hải âu bay (2009) – một câu chuyện khiến tâm hồn nở hoa, một thế giới vẹn nguyên, trong sáng và nhân hậu sâu xa, một cuốn sách như viên ngọc khó tìm, dành cho mọi trẻ em và người lớn…

Giới thiệu tóm tắt Chuyện con mèo dạy hải âu bay

Bạn có còn nhớ thứ gì đã lấy đi mạng sống của hải âu mẹ Kengah không? Đó chính là dầu tràn trên biển – “thứ chất lỏng dính như keo mà loài hải âu coi như tử thần của chúng”. Thứ mà do hoạt động của những con người vô ý thức để lại.

Lusi Sepúlveda là một con người yêu tự nhiên và môi trường, nên tác giả đã phản ánh đúng tình trạng ô nhiễm môi trường biển một cách chân thật, gần gũi nhất.

Không những thế, thông qua con mèo Zorba, tác giả đã minh chứng cho tấm lòng của người mẹ, hết lòng vì con. Nó dẹp bỏ sự tự cao của con mèo ngoan ngoãn để trở thành ‘con mèo hư’ trong mắt người bạn của chủ nhà, chỉ để đảm bảo sự an toàn của “con gái” mình và trở thành “bà má xịn nhất” của Lucky.

Cảm nhận về “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”

Theo quan điểm của mình, những con mèo (tác giả) đã đặt tên cho con hải âu là Lucky có lẽ là do nó đã được sinh ra từ chính những phút giây cuối cùng của mẹ nó. Lucky đã được Zorba nuôi nấng và bảo vệ cùng với sự giúp đỡ của những hàng xóm mèo và quan trọng nhất là nó đã được sống, xuất hiện trên cuộc đời này.

Cuốn sách Chuyện con mèo dạy hải âu bay chỉ vỏn vẹn 139 trang, đọc rất nhanh và dễ hiểu. Nhưng mình đã đọc tận 3 lần, và giờ vẫn thỉnh thoảng đọc lại, vì sao ư? Bởi vì để mình hiểu hết từng câu từng chữ trong đó, và mình thấy những câu nói sau rất hay, và toàn là của Zorba, một trong những trích đoạn tâm đắc nhất của mình:

“Con là một con hải âu. Gã đười ươi đúng ở điểm đó, nhưng chỉ điểm đó thôi. Tất cả chúng ta đều yêu con, Lucky. Và chúng ta yêu con vì con là một con hải âu…”

Đó chỉ là một ít trong lời nói của má mèo Zorba với Lucky, nhưng chỉ cần bấy nhiêu đã đủ để nói lên tất cả, rằng: dù bạn là ai, xinh đẹp hay xấu xí, thông minh tài giỏi hay còn dại khờ, thì mẹ và tất cả mọi người thân yêu của bạn vẫn luôn thường bạn. Đúng vậy, không phải vì điều gì khác, mà là vì bạn là chính bản thân bạn.

“Không kẻ nào bay được ngay trong lần đầu tiên tập cả, con sẽ học dần, ta hứa đấy.” – (Trích Chuyện con mèo dạy hải âu bay)

Tiếp tục là lời của Zorba khi khích lệ và an ủi “con gái”. Đúng thế thật, thực tế thì chẳng có ai mà lại thành công ngay từ lần đầu tiên, họ phải trải qua bao thất bại mới đến được thành công. Tuy nhiên, bản thân họ không được chùn bước, rồi cứ như thế, bạn sẽ gặt được thành quả mình mong muốn.

“Chúng ta học được cách trân trọng, quý mến và yêu thương một kẻ không giống chúng ta. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn….” – Trích lời Zorba

Điều này thì đúng qua rồi, cả loài mèo lẫn con người luôn có một sự ích kỷ nhất định. Bởi thế nên để yêu thương người khác như chính mình thì quả là khó khăn với chính lương tâm của mình. Nhưng Zorba ở đây đã làm được, khơi gợi lòng yêu thương con người từ nơi đọc giả – là một sự thành công của tác phẩm này.

“Chỉ những kẻ thực sự dám mới có thể bay.”

Đây là câu thoại cuối của tác phẩm này, chỉ những người cản đảm để làm mới có thể nhận được thành công lớn. Kết thúc tác phẩm với đoạn văn:

“Zorba ngồi đó, dõi theo con hải âu cho tới lúc nó không biết những giọt mưa hay nước mắt đã phủ mờ đôi mắt màu vàng của con mèo mun to đùng, mập ú… một con mèo tử tế, cao quý, một con mèo của bến cảng.”

Hải âu đã giang rộng đôi cánh suýt “bị lãng quên” của mình dưới sự theo dõi và mong mỏi của má mèo Zorba; của những bác mèo hàng xóm tốt bùng; của người thi sĩ đã giúp đỡ chúng và đương nhiên dưới ánh mắt của người mẹ đã khuất của nó từ trên trời.

Lần đầu bay trong khoảng không rộng lớn, hải âu đã được chiêm ngưỡng cái phong hướng tiêu mạ vàng của nhà thờ Thánh Michael. Đồng thời là nơi cuối cùng mà mẹ nó đã cố gắng để hướng đến.

Ý nghĩa của “Chuyện con mèo dạy hải âu bay”

Ai chưa đọc Chuyện con mèo dạy hải âu bay là tiếc lắm đấy! Nhưng mà đúng ra thì đối với một vài người, chuyện chưa có chiều sâu lắm? Có lẽ cũng đúng, nhưng mình chỉ cần vậy là đủ, chỉ là một câu chuyện với một con mèo dạy con hải âu bay và trở thành người mẹ “xịn”, tuyệt vời nhất của nó là được.

Chuyện con mèo dạy hải âu bay PDF Mua truyện Chuyện con mèo dạy hải âu bay giảm giá 30% tại Tiki bằng liên kết bên dưới:

https://goo.gl/X9Xg52

Nguyễn Trúc Huyền Chi

Truyện Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

“Tao thật ghét phải để mày lại một mình,” cậu nhóc nói, ve vuốt cái lưng con mèo mun to đùng, mập ú.

Con mèo mun béo mập đang ngồi trên bậu cửa sổ, chỗ nó rất khoái, theo dõi cậu nhóc đầy chăm chú.

“Tao đã bỏ kính bơi vào chưa ấy nhỉ? Zorba, mày có thấy cặp kính của tao đâu không? Mà không. Mày không thể biết nó là cái gì vì mày đâu có ưa nước. Mày không biết là mày đã bỏ phí cái gì đâu. Bơi lội là một trong những trò thể thao hay ho nhất đấy. Làm một miếng không?” cậu bé hỏi, nhấc hộp thức ăn Bé Mèo Măm Măm lên.

Cậu trút ra một phần ăn nhiều hơn cả mức hào phóng, và con mèo mun béo mập bắt đầu nhấm nháp thật khoan thoai để kéo dài sự sung sướng. Đúng là một bữa ngon, giòn và đậm đà vị cá!

Cậu chủ quả là tốt bụng, con mèo nghĩ, miệng đầy những mảnh vụn. Ý ta là gì ấy nhỉ, một cậu nhóc tốt bụng thôi ư? Cậu chủ phải là xịn nhất ấy chứ! Nó tự đính chính khi nuốt thức ăn.

Zorba, con mèo mun to đùng, mập ú, có lý do thích đáng cho quan điểm của mình về cậu nhóc, người không chỉ chịu xuất tiền tiêu vặt thết đãi Zorba món ngon mà còn giữ cho cái thùng nơi Zorba đi vệ sinh luôn sạch sẽ. Cậu tán chuyện với nó và dạy dỗ nó những điều quan trọng.

Họ thường dành nhiều giờ ngồi ngoài ban công, ngắm cảnh giao thông rộn rịp ở cảng biển Hamburg. Rồi kế đó, cậu nhóc sẽ bắt đầu nói, kiểu như, “Mày thấy cái thuyền kia không, Zorba? Mày có biết nó từ đâu tới không? Từ Liberia đấy, một nước ở Châu Phi cực kỳ hay, do những người từng sống đời nô lệ sáng lập. Khi nào lớn, tao sẽ trở thành thuyền trưởng một tàu viễn dương lớn, rồi tao sẽ tới Liberia. Mày cũng sẽ đi cùng tao đấy, Zorba ạ. Mày sẽ là một con mèo vượt đại dương ngon lành. Tao chắc chắn đấy!”

Giống như mọi đứa trẻ sống quanh khu cảng, cậu nhóc này cũng mơ mộng được du hành tới những đất nước xa xôi. Con mèo mun to đùng, mập ú lắng nghe, gừ gừ trong cổ. Nó có thể tưởng tượng ra mình trên boong một con tàu viễn dương khổng lồ đang chạy xuyên qua những lớp sóng.

Đúng, Zorba rất yêu quý cậu nhóc và không bao giờ quên rằng nó nợ cậu mạng sống của mình.

Món nợ của Zorba bắt đầu từ ngày nó bỏ cái giỏ vốn từng là mái ấm gia đình cùng với bảy anh chị em khác.

Sữa của mèo mẹ thật ngọt ngào, ấm áp, nhưng nó cũng muốn nếm thử mấy cái đầu cá mà người ở chợ hay quẳng cho lũ mèo lớn. Nó cũng không định đi ăn mảnh một mình. Không hề. Ý định của nó là sẽ quay lại giỏ và bảo với các anh chị em khác, “Bú sữa mẹ thế này là đủ lắm rồi! Mọi người không thấy mẹ gầy đi thế nào sao? Ăn miếng cá này đi, đây là thứ mà tất cả bọn mèo ở cảng đều ăn đó.”

Vài ngày trước khi Zorba rời khỏi giỏ, mèo mẹ đã rất nghiêm khắc nói với nó, “Con đã có chân cẳng và giác quan nhanh nhạy. Mấy điều đó tốt thôi, nhưng con phải biết thận trọng mỗi khi đi đâu. Mẹ không muốn con bò ra giỏ. Mai kia thôi, con người sẽ tới và quyết định số phận của con, cũng như của các anh chị em con. Mẹ đảm bảo là họ sẽ đặt cho con cái tên hay và cho con mọi đồ ăn con muốn. Con thật may mắn vì được sinh ra ở cảng, người dân cảng thường yêu thương và bảo vệ loài mèo. Điều duy nhất họ mong đợi ở chúng ta là giúp xua đuổi lũ chuột. Ồ, đúng rồi, con trai. Con thật may mắn khi là một con mèo ở cảng, nhưng con vẫn phải cẩn thận. Chỉ có một điều ở con có thể gây ra rắc rối. Trông các anh chị em của con đi, con trai. Con thấy tất cả chúng nó đều lông xám rồi chứ? Và lông của chùng đều có vằn như da hổ. Còn con, ngược lại, khi sinh ra đã đen từ đầu tới chân, chỉ trừ túm lông trắng dưới cằm. Có những người còn tin là mèo đen mang tới điềm xấu. Vì vậy, con trai, mẹ không muốn con ra khỏi giỏ.”

Nhưng Zorba, lúc đó chỉ là một quả bóng lông bé xíu đen óng như than, cứ lén bò ra khỏi giỏ. Nó muốn ăn thử một cái đầu cá. Và nó cũng muốn biết thêm tí xíu về thế giới bên ngoài.

Nó cũng chưa đi được xa. Khi líu ríu tìm tới chỗ quầy cá với cái đuôi dựng đứng run run, nó chạy ngang qua con chim to tướng đang gà gật, cái đầu ngoẹo sang một bên. Đó là một con chim cực kỳ xấu xí với cái bọng lớn lủng lẳng dưới mỏ. Hẫng một cái, chú mèo con cảm thấy mặt đất dưới chân biến mất và còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nó đã nhận ra mình đang lộn nhào trên không. Nhớ lại một trong những lời dạy đầu tiên của mẹ, nó tìm vị trí có thể đáp xuống bằng cả bốn chân. Nhưng thay vào đó, nó thấy bên dưới con chim đang ngoác cái mỏ chờ đón. Nó rơi tọt vào cái bọng, trong đó tối thui và bốc mùi phát khiếp.

“Nhả tao ra! Nhả tao ra!” con mèo con gào lên tuyệt vọng.

“Úi… Nó biết nói,” con chim lầu bầu mà không cần mở mỏ. “Mày là cái giống gì thế?”

“Nhả tao ra không tao cào cho bây giờ,” con mèo ngao lên đe doạ.

“Tao nghĩ mày là con ếch. Mày có phải ếch không?” con chim hỏi, kẹp thật chặt cái mỏ dài.

“Ta chết ngộp trong này mất thôi, con chim ngu ngốc kia!” mèo con gào lên.

“Đúng rồi. Mày là ếch. Một con ếch đen. Kỳ quặc ghê.”

“Tao là mèo, và tao phát điên lên rồi đây. Nhả tao ra không thì mày phải ân hận đấy!” Zorba bé bỏng đe doạ, lần mò trong cái bọng tối thui để tìm chỗ cắm móng vuốt.

“Mày tưởng là tao không biết mèo với ếch khác chỗ nào hử? Mèo có lông, nhanh nhẹn và có mùi dép đi trong nhà. Mày là ếch. Có lần tao đã chén vài con ếch rồi, cũng không đến nỗi tệ. Nhưng chúng đều có màu xanh. Nói xem, mày không phải ếch độc chứ, hử?” con chim rên lên, thoáng chút lo sợ.

“Đúng! Đúng, tao là con ếch độc, và hơn nữa, tao còn mang tai hoạ đến cho mày đấy!”

“Ôi, làm thế nào bây giờ? Tao từng xực nguyên con cầu gai độc mà vẫn sống ngon lành. Làm thế nào bây giờ? Tao sẽ nuốt chửng mày hay nhè mày ra đây?” con chim phân vân. Bỗng nó đột nhiên ngừng lải nhải, bắt đầu nhảy lên nhảy xuống và vỗ cánh bồm bộp. Cuối cùng, nó cũng chịu há mỏ ra.

Zorba bé nhỏ, người đầy nhớt dãi, cố ngoi đầu lên và nhảy ra ngoài. Rồi nó thấy cậu nhóc đang tóm lấy cổ con chim, lắc lấy lắc để.

“Mày mù rồi hả, con bồ nông đần độn này! Lại đây nào, mèo con. Tí nữa thì mày tiêu đời trong bụng con chim già xấu xí kia rồi.” Cậu nhóc nói rồi bế Zorba lên tay.

Và đó là khoảnh khắc bắt đầu cho tình bạn kéo dài đã năm năm nay.

Nụ hôn của cậu nhóc trên trán làm phân tán những hồi tưởng của Zorba. Nó nhìn bạn mình khoác balô lên vai, đi ra cửa, và nán ở đó vẫy chào tạm biệt nó lần nữa.

“Bọn mình sẽ không gặp nhau trong suốt bốn tuần lễ. Tao sẽ nhớ tới mày hàng ngày, Zorba ạ tao hứa đấy.”

“Tạm biệt, Zorba!” “Tạm biệt” Hai thằng nhóc em cũng gào lên và vẫy chào rối rít.

Nó lắng nghe tiếng then cài cửa vang lên hai lần, rồi chạy tới cửa sổ nhìn xuống phố, quan sát gia đình chủ lái xe đi.

Con mèo mun béo mập hít một hơi sâu, khoan khoái. Trong suốt bốn tuần lễ, nó đàng hoàng là chúa tể, là chủ nhân của cả căn hộ. Một người bạn của nhà chủ mỗi ngày sẽ tới mở một hộp đồ ăn mèo và dọn dẹp cái thùng vệ sinh của Zorba. Có tới những bốn tuần để nằm ườn trên ghế bành, trên giường hay vọt ra ban công, leo lên mái nhà lợp ngói, nhảy vù từ đó sang mấy cành cây dẻ già, rồi trượt theo thân cây xuống sân trong, nơi nó vẫn khoái tụ tập cùng đám mèo hàng xóm. Nó sẽ chẳng thấy chán tí nào đâu. Không đời nào!

Ít nhất đó là điều mà Zorba, con mèo mun to đùng, mập ú hình dung ra, bởi nó không thể nào biết được chuyện gì sẽ tới.

Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

Luis Sepúlveda là nhà văn, nhà báo, nhà cách mạng nổi tiếng của Chi Lê. Ông được biết tới nhiều nhất qua ‘Lão già mê đọc truyện tình’. ‘Chuyện con mèo dạy hải âu bay’ là cuốn sách dành cho thiếu nhi đầu tiên của Luis, cho thấy một phong cách trong sáng, hài hước đầy tinh tế, trái tim khao khát tự do cũng như tấm lòng của một con người đối với tự nhiên và môi trường.

‘Chuyện con mèo dạy hải âu bay’ được viết cho thiếu nhi nhưng đó không chỉ dành cho những bạn tuổi teen mà cho cả người lớn, những ai muốn yêu thương và được yêu thương. Có thể nhiều người sẽ thắc mắc: một con mèo làm sao dạy hải âu bay? Thế nhưng trong thế giới đầy những nghịch lý và khác biệt này, nếu bỏ qua những khác biệt đó để hướng đến tình yêu thương thì cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn. ‘Chuyện con mèo dạy hải âu bay’ của Luis là một câu chuyện thấm đẫm tình mèo, tình người như thế.

Câu chuyện xảy ra trong một buổi sáng thanh bình tại bến cảng Hamburg, chú mèo mun to đùng mập ú Zorba đang nằm sưởi nắng, bất chợt gặp cô chim hải âu Kengah bị thương rơi xuống ban công nhà mình. Cô hải âu đáng thương chết vì dính váng dầu do con người vô ý thức để lại trên đại dương. Cô đã dồn toàn bộ sức lực để sinh một quả trứng và yêu cầu anh Mèo mun hứa với mình 3 điều. Sẽ “không ăn quả trứng”, sẽ “chăm lo cho quả trứng đến khi chú chim non ra đời”, và điều cuối dường như không tưởng là “dạy nó bay”.

Zorba đã vô cùng lúng túng và biết việc đó vượt qua khả năng của mình, dạy chú chim hải âu non tập bay nhưng Zorba cũng đã hứa và xem đó như là danh dự của cả cộng đồng mèo trên bến cảng Hamburg. Và cuộc hành trình dài đi thực hiện ba lời hứa của chú mèo mập Zorba, những rắc rối liên tiếp ập đến, liệu một ‘bà má rất xịn’ như Zorba có hoàn thành ba lời hứa?

Rõ ràng, chú mèo Zorba có thể bỏ mặc quả trứng bất cứ lúc nào, chẳng cần phải chăm sóc bởi chả phải thân thích và cũng không ai bắt chú phải làm điều đó. Nhưng trên tất cả Zorba đã vượt qua mọi hiểm nguy chỉ để thực hiện trọn vẹn lời hứa. Để làm được điều đó việc đầu tiên Zorba làm là nhờ đến sự trợ giúp của cả cộng đồng mèo ở cảng Hamburg. Đại tá, một con mèo lớn tuổi và có tiếng nói ở bến cảng. Thư ký Secretario, một con mèo gốc Ý, chuyên cướp lời Đại tá. Einstein, một anh mèo thông thái, luôn có bên mình cuốn bảo bối là từ điển bách khoa. Einstein là chỗ dựa của cả bầy mèo mỗi khi chúng nó cần tìm hiểu về một thông tin gì mới. Bốn biển, một con mèo đi biển cự phách, biết rất nhiều kiến thức, sự việc thực tế xảy ra trên biển cả bao la.

Zorba – một con mèo đực, mập ú đã phải tự mình dành nhiều ngày nằm cạnh để ấp quả trứng và chờ tới lúc chú chim non chào đời. Khi chú chim non mổ vỡ võ trứng để chui ra ngoài, bên cạnh xúc động thì đây cũng là lúc khó khăn đặt lên vai Zorba nhiều hơn. Zorba phải đấu tranh, dằn mặt để bảo vệ chú chim non tránh khỏi sự dòm ngó của lũ mèo hoang. Chú mèo đã phải hạ mình chui xuống nơi cống rãnh bẩn thỉu thương lượng với bọn chuột để hải âu con được yên. Chú phải học cách yêu thương và quan tâm, nuôi nấng một sinh vật hoàn toàn khác mình.

Sau khi chào đời, chú chim hải âu non được sống trong sự yêu thương, chăm sóc không chỉ của Zorba mà cả cộng đồng mèo ở cảng Hamburg. Con chim hải âu non được loài mèo đặt cho cái tên là Lucky. Tuy hải âu con được cộng đồng mèo chăm sóc nhưng chú là một con chim hải âu chứ không phải mèo. Và điều quan trọng nhất mà Zorba phải dạy cho Lucky, điều vượt qua khả năng của mình, đó là dạy hải âu bay.

“Chúng ta đã bảo vệ con từ khoảnh khắc con mổ vỡ lớp vỏ trứng ra đời. Chúng ta đã dành cho con sự chăm sóc mà không hề nghĩ tới việc biến con thành một con mèo. Chúng ta yêu con như yêu một con hải âu. Thật dễ dàng để chấp nhận và yêu thương một kẻ nào đó giống mình, nhưng để yêu thương ai đó khác mình thực sự rất khó khăn. Con là chim hải âu và con phải sống cuộc đời của hải âu. Con phải bay.”

Hình ảnh đó, câu nói đó, cứ hiện lên rõ mồn một trong tâm trí tôi. Vậy đấy, yêu thương là học cách chấp nhận sự khác biệt và không có ý định muốn biến người đó trở nên giống mình. Khi chúng ta yêu thương ai đó bằng tất cả sự chân thành, thì mọi định kiến và khác biệt chỉ là điểm tựa cho tình cảm cao đẹp trong loài mèo, loài người ấy được sâu sắc hơn thôi.

Và đã đến lúc Zorba thực hiện lời hứa khó khăn nhất, dạy cho hải âu con Lucky bay. Đây gần như là một lời hứa bất khả thi vì mèo thì chẳng biết tí gì về bay cả. Sau bao nhiêu lần thất bại, loài mèo quyết định phá bỏ điều cấm kị để tìm cách giúp chú chim bay lên là nói chuyện với con người. Cộng đồng mèo ở bến cảng quyết định chọn một thi sĩ để dạy bay cho Lucky. Quyết định này đó không chỉ là sự quả cảm, lòng trung thành mà còn là sự tôn trọng lời hứa.

Vị thi sĩ đã đưa Zorba và Lucky lên đỉnh tháp chuông nhà thờ, nơi cao nhất bến cảng vào một đêm mưa gió để cho khát khao được bay lượn, chinh phục phong ba của loài hải âu trỗi dạy trong Lucky, để chú có can đảm dang rộng đôi cánh. Khoảnh khắc ấy thật là đẹp. Từ trên tháp chuông nhà thờ, chú chim non tung cánh bay trong mưa bão. Niềm sung sướng, hạnh phúc tột cùng tràn ngập trong chú chim non trong giây phút được làm chủ bầu trời. Và chú mèo Zorba ngồi đó, ngước đôi mắt vàng đục đang nhòe đi vì nước mưa và nước mắt. Những giọt nước mắt hạnh phúc vì chú đã làm tròn lời hứa với cô hải âu Kengah.

Câu chuyện về Zorba chỉ có thế thôi, nhưng mình thực sự bị cuốn vào câu chuyện đầy cảm động và đậm tính nhân văn này, đúng là câu chuyện nhỏ ý nghĩa lớn, thấm đẫm tình người và tình mèo. Ở Hamburg nhộn nhịp ấy, vẫn có một Zorba vừa đáng yêu vừa nhân từ, dành sự quan tâm nhiệt tình nhất cho bé hải âu nhỏ mà quên rằng mình là một chú mèo không hề biết ấp trứng hay biết nuôi chim. Những cảm giác hồi hộp, tĩnh lặng, rồi khiến trái tim ta rung động, cảm giác như chính mình tham gia vào hành trình giữa trọn ba lời hứa của Zorba đầy kịch tính. Tất cả khiến Zorba trở thành con mèo tử tế, cao quý nhất, người mẹ tuyệt vời nhất của Lucky.

Hành trình kết thúc, tất cả mọi thứ đã được trả lại đúng trật tự, hải âu được trả về bầu trời, những con mèo sẽ lại sống cuộc sống bình thường như trước. ‘Chuyện con mèo dạy hải âu bay’ không mang những triết lí sâu xa, những nguyên lí phức tạp mà đơn giản là một câu chuyện về cuộc sống nơi phố cảng của chú mèo đen Zorba nhưng lại để lại quá nhiều dư âm lắng đọng. Không chỉ khơi dậy trong chúng ta tình yêu thương, câu chuyện còn là bài học về cách trân trọng và giữ tròn lời hứa. Chừng ấy thôi cũng giúp tôi với bạn trả lời được câu hỏi.

Có tồn tại không tình thương yêu giữa hai loài khác biệt, mèo và hải âu?

Đọc Truyện Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay

Vài ngày trước khi Zorba rời khỏi giỏ, mèo mẹ đã rất nghiêm khắc nói với nó, “Con đã có chân cẳng và giác quan nhanh nhạy. Mấy điều đó tốt thôi, nhưng con phải biết thận trọng mỗi khi đi đâu. Mẹ không muốn con bò ra giỏ. Mai kia thôi, con người sẽ tới và quyết định số phận của con, cũng như của các anh chị em con. Mẹ đảm bảo là họ sẽ đặt cho con cái tên hay và cho con mọi đồ ăn con muốn. Con thật may mắn vì được sinh ra ở cảng, người dân cảng thường yêu thương và bảo vệ loài mèo. Điều duy nhất họ mong đợi ở chúng ta là giúp xua đuổi lũ chuột. Ồ, đúng rồi, con trai. Con thật may mắn khi là một con mèo ở cảng, nhưng con vẫn phải cẩn thận. Chỉ có một điều ở con có thể gây ra rắc rối. Trông các anh chị em của con đi, con trai. Con thấy tất cả chúng nó đều lông xám rồi chứ? Và lông của chùng đều có vằn như da hổ. Còn con, ngược lại, khi sinh ra đã đen từ đầu tới chân, chỉ trừ túm lông trắng dưới cằm. Có những người còn tin là mèo đen mang tới điềm xấu. Vì vậy, con trai, mẹ không muốn con ra khỏi giỏ.”

Nhưng Zorba, lúc đó chỉ là một quả bóng lông bé xíu đen óng như than, cứ lén bò ra khỏi giỏ. Nó muốn ăn thử một cái đầu cá. Và nó cũng muốn biết thêm tí xíu về thế giới bên ngoài.

Nó cũng chưa đi được xa. Khi líu ríu tìm tới chỗ quầy cá với cái đuôi dựng đứng run run, nó chạy ngang qua con chim to tướng đang gà gật, cái đầu ngoẹo sang một bên. Đó là một con chim cực kỳ xấu xí với cái bọng lớn lủng lẳng dưới mỏ. Hẫng một cái, chú mèo con cảm thấy mặt đất dưới chân biến mất và còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nó đã nhận ra mình đang lộn nhào trên không. Nhớ lại một trong những lời dạy đầu tiên của mẹ, nó tìm vị trí có thể đáp xuống bằng cả bốn chân. Nhưng thay vào đó, nó thấy bên dưới con chim đang ngoác cái mỏ chờ đón. Nó rơi tọt vào cái bọng, trong đó tối thui và bốc mùi phát khiếp.

“Nhả tao ra! Nhả tao ra!” con mèo con gào lên tuyệt vọng.

“Úi… Nó biết nói,” con chim lầu bầu mà không cần mở mỏ. “Mày là cái giống gì thế?”

“Nhả tao ra không tao cào cho bây giờ,” con mèo ngao lên đe doạ.

“Tao nghĩ mày là con ếch. Mày có phải ếch không?” con chim hỏi, kẹp thật chặt cái mỏ dài.

“Ta chết ngộp trong này mất thôi, con chim ngu ngốc kia!” mèo con gào lên.

“Đúng rồi. Mày là ếch. Một con ếch đen. Kỳ quặc ghê.”

“Tao là mèo, và tao phát điên lên rồi đây. Nhả tao ra không thì mày phải ân hận đấy!” Zorba bé bỏng đe doạ, lần mò trong cái bọng tối thui để tìm chỗ cắm móng vuốt.

“Mày tưởng là tao không biết mèo với ếch khác chỗ nào hử? Mèo có lông, nhanh nhẹn và có mùi dép đi trong nhà. Mày là ếch. Có lần tao đã chén vài con ếch rồi, cũng không đến nỗi tệ. Nhưng chúng đều có màu xanh. Nói xem, mày không phải ếch độc chứ, hử?” con chim rên lên, thoáng chút lo sợ.

“Đúng! Đúng, tao là con ếch độc, và hơn nữa, tao còn mang tai hoạ đến cho mày đấy!”

“Ôi, làm thế nào bây giờ? Tao từng xực nguyên con cầu gai độc mà vẫn sống ngon lành. Làm thế nào bây giờ? Tao sẽ nuốt chửng mày hay nhè mày ra đây?” con chim phân vân. Bỗng nó đột nhiên ngừng lải nhải, bắt đầu nhảy lên nhảy xuống và vỗ cánh bồm bộp. Cuối cùng, nó cũng chịu há mỏ ra.

Zorba bé nhỏ, người đầy nhớt dãi, cố ngoi đầu lên và nhảy ra ngoài. Rồi nó thấy cậu nhóc đang tóm lấy cổ con chim, lắc lấy lắc để.

“Mày mù rồi hả, con bồ nông đần độn này! Lại đây nào, mèo con. Tí nữa thì mày tiêu đời trong bụng con chim già xấu xí kia rồi.” Cậu nhóc nói rồi bế Zorba lên tay.

Và đó là khoảnh khắc bắt đầu cho tình bạn kéo dài đã năm năm nay.

Nụ hôn của cậu nhóc trên trán làm phân tán những hồi tưởng của Zorba. Nó nhìn bạn mình khoác balô lên vai, đi ra cửa, và nán ở đó vẫy chào tạm biệt nó lần nữa.

“Bọn mình sẽ không gặp nhau trong suốt bốn tuần lễ. Tao sẽ nhớ tới mày hàng ngày, Zorba ạ tao hứa đấy.”

“Tạm biệt, Zorba!” “Tạm biệt” Hai thằng nhóc em cũng gào lên và vẫy chào rối rít.

Nó lắng nghe tiếng then cài cửa vang lên hai lần, rồi chạy tới cửa sổ nhìn xuống phố, quan sát gia đình chủ lái xe đi.

Con mèo mun béo mập hít một hơi sâu, khoan khoái. Trong suốt bốn tuần lễ, nó đàng hoàng là chúa tể, là chủ nhân của cả căn hộ. Một người bạn của nhà chủ mỗi ngày sẽ tới mở một hộp đồ ăn mèo và dọn dẹp cái thùng vệ sinh của Zorba. Có tới những bốn tuần để nằm ườn trên ghế bành, trên giường hay vọt ra ban công, leo lên mái nhà lợp ngói, nhảy vù từ đó sang mấy cành cây dẻ già, rồi trượt theo thân cây xuống sân trong, nơi nó vẫn khoái tụ tập cùng đám mèo hàng xóm. Nó sẽ chẳng thấy chán tí nào đâu. Không đời nào!

Ít nhất đó là điều mà Zorba, con mèo mun to đùng, mập ú hình dung ra, bởi nó không thể nào biết được chuyện gì sẽ tới.

Cập nhật thông tin chi tiết về 7 Trích Dẫn Sách Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!