Bạn đang xem bài viết Bệnh Dại Ở Chó: Nguyên Nhân, Dấu Hiệu &Amp; Cách Điều Trị Hiệu Quả được cập nhật mới nhất trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Bệnh dại là do một loại virus gây ra, chúng hoàn toàn có thể lây nhiễm từ động vật sang con người.
Bệnh dại ở chó khi đang trong thời gian ủ bệnh, thường không có nhiều dấu hiệu nên khó có thể phát hiện (thời gian ủ bệnh dại thường là 5 – 60 ngày).
Thời gian này, các bạn sẽ chỉ thấy biểu hiện mệt mỏi hoặc không muốn ai chạm vào người.
Điều này khiến cho nhiều người chủ nhầm tưởng chó đang bị ốm, nếu là chó cái thì đang đến chu kỳ động dục.
Sau thời gian ủ bệnh, bước vào giai đoạn phát bệnh sẽ có những biểu hiện rõ ràng hơn:
Giai đoạn này, các bạn sẽ có chó lờ đờ, nước dãi chảy nhiều, con ngươi mắt thường bị kéo màng xuống và hơi có màu đục.
Cơ thể cún mệt mỏi, thường nằm yên một chỗ. Nếu có đi thì chân run rẩy loạng choạng.
Khi phát bệnh dại, những chú chó sẽ có tính tình cáu gắt, cắn phá đồ đạc và không cho con người chạm vào người.
Thỉnh thoảng chó sẽ lên cơn co giật và động kinh khắp người.
Khi chó bước vào giai đoạn cuối của bệnh dại, chúng sẽ nằm yên, miệng không thể ngậm và chảy rất nhiều dãi và sẽ chết sau khoảng vài giờ.
Chó sau khi chết các bạn nên tiêu hủy xác của chúng, tuyệt đối không được ăn thịt chó dại. Nếu ăn thịt của những chú chó này, nguy cơ lây nhiễm bệnh dại rất cao.
Kể từ lúc phát bệnh, những chú chó bị bệnh dại thường chỉ sống được 3 – 5 ngày. Hiện nay vẫn chưa có thuốc đặc trị căn bệnh dại.
👉👉👉 THAM KHẢO: Cách đặt tên cho chó May mắn
Bệnh dại thường xuất hiện ở chó trưởng thành, khi chúng ở giai đoạn 1 – 3 tuần (tầm lúc 3 tuổi là xuất hiện nhiều trường hợp bị bệnh dại nhiều nhất).
Việc bị chó cắn là điều không mong muốn xảy ra. Tuy nhiên, nếu không may bị chó cắn các bạn cần phải làm những điều sau để tránh lây nhiễm bệnh dại.
Khi bị chó dại cắn không chảy máu, các bạn đừng quá chủ quan mà không thực hiện các bước sơ cứu.
Bởi trong vết cắn của chó chắc chắn sẽ để lại dãi chứa mầm bệnh, việc bị lây nhiễm virus dại là rất cao.
Sau khi bị chó cắn, việc đầu tiên các bạn cần làm là rửa sạch và sát trùng vết thương. Sau đó đến ngay các cơ sở y tế để uống thuốc chống phơi nhiễm bệnh dại từ chó.
❌❌❌ XEM NGAY: Chó bị Chết phải làm sao
Bị chó dại cắn hiện nay chưa có thuốc chữa. Cho nên, có đến gần 100% những người bị cắn đều bị tử vong.
Trong thời gian ủ bệnh (từ 2 – 4 ngày), cơ thể sẽ có những biểu hiện như: đau đầu, buồn nôn, mệt, cơ thể luôn cảm thấy khó chịu. Tại vết chó cắn, các bạn sẽ có cảm giác sưng và đau nhức.
Sau thời gian ủ bệnh, đến thời kì phát bệnh cơ thể thường có dấu hiệu sốt cao trên 40 o C.
Cơ thể mệt mỏi, đi kèm với ho và khàn tiếng rất khó để nói. Tùy từng cơ thể và vết cắn, biểu hiện cũng sẽ khác nhau:
+ Bị co thắt: hầu hết những người mắc bệnh dại thường có triệu chứng này. Người bệnh rất sợ nước, ánh sáng và gió.
Chỉ cần tiếp xúc với những thứ trên, người bệnh sẽ xuất hiện những cơn giật và co cứng. Hơn thế nữa, hệ hô hấp cũng bị co thắt, ngạt thở.
Nặng hơn là mất ý thức, ngất xỉu và hôn mê sâu. Hiện tượng này xảy ra trong khoảng 2 – 6 ngày thì nạn nhân sẽ tử vong.
+ Bị kích động: thể này ảnh hưởng trực tiếp đến hệ thần kinh của người bệnh.
Người bị nhiễm dại thường có những hành động đập phá, cắn xé người khác hoặc đồ đạc không thể kiểm soát.
Những người phát bệnh ở thể này thường chỉ sống được 2 – 3 ngày là sẽ tử vong.
Lưu ý: người bị chó dại cắn phải kiêng đám ma, bởi tại đám ma thường có tiếng kèn, tiếng trống cùng tiếng khóc rất inh ỏi.
Điều này khiến kích thích thần kinh của những người bệnh, khiến cho họ phát bệnh và khó kiểm soát được hành vi.
🔥🔥🔥 THAM KHẢO: Cách chữa bệnh virus care ở chó
Khi bị chó cắn, việc đầu tiên bạn cần làm là vệ sinh sạch sẽ vết thương. Sau đó, bạn tới ngay các cơ sở y tế để làm các bước xét nghiệm và tiêm phòng dại.
Vì vậy, bạn chỉ cần đến địa chỉ y tế gần nhất là đã có thể xét nghiệm được vấn đề chú mình có bị chó dại cắn hay không.
🌟🌟🌟 LÀM RÕ: Chó bỏ ăn mệt mỏi, Nôn nên uống thuốc gì
Để tránh hiện tượng lây nhiễm bệnh dại, điều các bạn cần làm chính là tiêm phòng dại ở chó từ khi chúng còn bé.
Bởi hiện nay vẫn chưa có bất cứ phương pháp chữa trị bệnh dại nào hiệu quả. Động vật và con người khi nhiễm phải thường bị tử vong.
Tiêm phòng chó dại sẽ hết khoảng Tiêm phòng chó dại hết bao nhiêu tiền? 50.000 – 100.000đồng/mũi.
🔱🔱🔱 HƯỚNG DẪN: Cách tăng tuổi thọ cho chó
Có rất nhiều quan niệm cho rằng, nếu bị chó dại cắn, việc tới đám ma có thể khiến bạn bị phát bệnh, làm tình trạng trở nên trầm trọng hơn. Liệu quan niệm này có thực sự đúng?
Tuy nhiên, về mặt tâm linh, việc nhiễm phải virus dại cũng không khác gì khi bạn bị ốm. Khi đến đám tang, khí âm của người mất có thể khiến bệnh nặng hơn.
Dù chưa có bất cứ tài liệu chính xác nào về vấn đề này, tuy nhiên, ông bà ta từ xưa vẫn câu “Có kiêng có lành”. Tốt nhất, bạn không nên đến đám ma khi bị chó dại cắn để đảm bảo sự an toàn của bản thân.
Bệnh Dại Ở Mèo: Dấu Hiệu, Điều Trị Và Tiêm Phòng
Bệnh dại ở là bệnh do virus gây ra. Nó có thể lây nhiễm cho tất cả các loài động vật máu nóng, bao gồm cả mèo và con người (mặc dù một số loài vật có khả năng kháng bệnh một cách tự nhiên).
Khi các dấu hiệu của bệnh dại xuất hiện, cơ hội sống sót dường như là không thể. Vì thế đây là căn bệnh ảnh hưởng rất nhiều đến
Bệnh dại đã được công nhận và mô tả vào khoảng năm 2300 trước Công nguyên.
Bệnh dại ở mèo lây lan như thế nào?
Virus bệnh dại không tồn tại lâu bên ngoài cơ thể động vật có vú. Vì virus được tiết ra trong nước bọt của động vật bị nhiễm bệnh nên bệnh dại sẽ lây lan khi động vật không nhiễm bệnh bị động vật nhiễm bệnh cắn phải.
Ở Bắc Mỹ, chồn hôi, gấu trúc, cáo và dơi là những ổ chứa virus lớn. Trong khi ở châu Âu, cáo là nguồn lây nhiễm bệnh dại chính cho con người và các loài động vật khác.
Ở châu Á, châu Phi và châu Mỹ Latinh, nguồn lây chính không phải là động vật hoang dã mà là những con chó đi lạc và được thả rông. Ở những khu vực này, khả năng con người mắt bệnh dại cao hơn.
Thời gian ủ bệnh của bệnh dại ở mèo là bao lâu?
Mèo thường chết trong vòng 10 ngày kể từ khi xuất hiện các dấu hiệu đầu tiên của bệnh dại. Tốc độ phát triển của các dấu hiệu lâm sàng phụ thuộc vào những yếu tố sau:
Vị trí lây nhiễm: Vết cắn càng gần não và tủy sống, virus càng di chuyển nhanh đến mô thần kinh và làm các triệu chứng xuất hiện.
Mức độ nghiêm trọng của vết cắn.
Lượng virus trong vết cắn: Không phải lúc nào trong nước bọt của động vật nhiễm bệnh cũng có virus dại.
Các dấu hiệu lâm sàng của bệnh dại ở mèo
Trong giai đoạn đầu tiên, tính cách của mèo thay đổi rõ rệt; những con mèo trầm lặng sẽ trở nên kích động và thậm chí là hung dữ, trong khi con mèo năng động có thể trở nên lo lắng hoặc nhút nhát.
Giai đoạn này là giai đoạn dữ dội nhất và cũng là giai đoạn dễ nhận biết bệnh dại nhất.
Trong giai đoạn này, mèo luôn bị kích động và chúng sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm đối với cả những động vật khác lẫn chủ của chúng.
Càng ngày mèo ngày càng trở nên căng thẳng , cáu kỉnh và hung ác. Những cơn co thắt cơ sẽ làm chúng chảy nhiều nước bọt và khó nuốt hơn.
Giai đoạn thứ ba là giai đoạn mèo bị liệt. Giai đoạn này thường xảy ra sau khoảng bảy ngày. Cuối cùng, mèo sẽ hôn mê và chết.
Một đặc điểm đáng chú ý khi mèo bị bệnh dại là đồng tử của chúng sẽ luôn giãn rộng trong suốt quá trình mắc bệnh.
Chẩn đoán bệnh dại ở mèo như thế nào?
Nếu nghi ngờ mèo bị bệnh dại hoặc mèo đang xuất hiện biểu hiện của bệnh dại mà lại đột ngột chết, bác sĩ thú y có thể đề nghị gửi mẫu não thích hợp để xét nghiệm bệnh.
Mèo có thể sống sót sau vết cắn của động vật bị dại hay không?
Trong một số trường hợp, virus bệnh dại sẽ không xuất hiện trong nước bọt của động vật nhiễm bệnh. Do đó, những con mèo vô tình bị cắn sẽ không phát bệnh dại.
Tuy nhiên, một khi các triệu chứng của bệnh dại xuất hiện, mèo gần như sẽ luôn tử vong.
Có rất ít những trường hợp động vật hoặc con người khỏi bệnh dại được ghi nhận.
Tuy nhiên, Louis Pasteur – một nhà sinh học người Pháp – là người đầu tiên cho thấy có thể làm gián đoạn sự tiến triển của bệnh (từ khi bị cắn tới khi xuất hiện những triệu chứng đầu tiên) bằng cách sử dụng huyết thanh chống bệnh dại ngay sau khi bị cắn.
Kháng huyết thanh này chứa các kháng thể miễn dịch đặc hiệu đối với virus bệnh dại. Phương pháp quan trọng nhất để ngăn ngừa sự tiến triển của bệnh dại là tiêm vaccine phòng bệnh dại.
Loại vaccine này sẽ kích thích cơ thể tự sản xuất các kháng thể trung hòa với virus bệnh dại.
Khi đã ở trong các tế bào thần kinh của con người, virus sẽ lây lan dọc theo các sợi thần kinh. Đó là nơi chúng được bảo vệ khỏi sự tấn công của kháng thể.
Do đó, tiêm vacxin sớm là điều vô cùng quan trọng đối với những người đã tiếp xúc hoặc có khả năng bị phơi nhiễm với động vật mắc bệnh dại.
Tất nhiên, những người có khả năng bị phơi nhiễm với bệnh dại cao như bác sĩ thú y và nhân viên kiểm soát động vật hoang dã thì tốt hơn là nên tiêm phòng trước.
Mèo bị phơi nhiễm bệnh dại có nên dùng vacxin không?
Nếu có khả năng bị phơi nhiễm cao, phương pháp an toàn nhất là an tử cho mèo.
Ngoài ra còn có giải pháp thay thế là cách ly mèo bị nhiễm bệnh nghiêm ngặt trong nhiều tháng.
Nếu con mèo bị phơi nhiễm đã được tiêm phòng trước đó thì việc tiêm phòng lại sẽ được chỉ định sau thời gian cách ly nghiêm ngặt ít nhất 30 ngày.
Điều trị bệnh dại ở mèo như thế nào?
Không có phương pháp điều trị cho mèo bị nhiễm bệnh dại. Nếu nghi ngờ mèo mắc bệnh dại, bạn phải cách ly mèo và không cho mèo trốn thoát hoặc làm ai bị thương.
Con người có thể mắc bệnh dại ở mèo không?
Virus bệnh dại chỉ tồn tại ở nước bọt của động vật bị nhiễm bệnh trong một thời gian nhất định.
Nếu bạn bị bất kỳ con vật nào có khả năng nhiễm dại cắn, hãy rửa vết thương ngay lập tức bằng xà phòng và nước sạch. Sau đó, hãy liên lạc với bác sĩ.
Những loài động vật có nguy cơ mắc dại cao bao gồm chó hoặc mèo đi lạc, chó hoang, mèo hoang và bất kỳ loài động vật hoang dã nào, đặc biệt khi chúng xuất hiện những biểu hiện bất thường như không sợ người, tiết nhiều nước bọt hoặc hung hăng.
Vào tháng 2 năm 2018, Tổ chức Y tế Thế giới đã ban hành vaccine tiêm phòng bệnh dại và vacxin tiêm phòng sau khi bị phơi nhiễm.
Những người đã bị động vật mắc dại cắn mà trước đó chưa được tiêm phòng bệnh dại thì cần được tiêm globulin miễn dịch (kháng thể) kịp thời, sau đó là một loạt những loại vaccine khác.
Những người đã được tiêm phòng trước đó không cần tiêm globulin miễn dịch nữa nhưng vẫn cần tiêm một số loại vaccine để chống lại virus.
Có nên tiêm phòng bệnh dại cho mèo không?
Việc tiêm phòng dại cho mèo là rất quan trọng đối với sự an toàn của bạn cũng như mèo của bạn. Vaccine ngừa bệnh dại rất hiệu quả và thường được tiêm cho mèo con khi chúng được ba đến bốn tháng tuổi.
Mèo được tiêm phòng dại có bị ảnh hưởng gì không?
Có những loại vắc xin an toàn hơn và ít gây ra phản ứng với tế bào, vì vậy hãy trao đổi với bác sĩ thú y nếu bạn lo lắng.
Cơ thể mèo có thể xuất hiện một số tác dụng phụ nhẹ trong ngày (hoặc lâu hơn) sau khi tiêm phòng. Những tác dụng phụ này có thể bao gồm một số tình trạng như mệt mỏi và chán ăn.
Nếu mèo biểu hiện những dấu hiệu rõ rệt hơn, bao gồm khó thở, thì có thể mèo đã bị dị ứng với một hoặc nhiều thành phần trong vaccine. Trong trường hợp này, bạn nên gọi bác sĩ thú y ngay lập tức.
Bệnh dại ở mèo là căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng của thú cưng. Vì thế, trong mọi trường hợp, bạn nên đưa mèo đi kiểm tra bác sĩ ngay khi mèo bị thương hay bị cắn.
📍 Gọi 0707.76.07.96 Để Mua Đồ Ăn – Phụ Kiện Thú Cưng Giá Rẻ
là cửa hàng cung cấp thức ăn và phụ kiện thú cưng hàng đầu tại chúng tôi
Với hơn 1000 sản phẩm dành cho thú cưng nhập khẩu chính hãng, shop là nơi mua hàng tin cậy của tín đồ yêu chó mèo tại Việt Nam.
Bệnh Dại Ở Mèo: Dấu Hiệu Đầu Tiên, Triệu Chứng Chính, Phòng Ngừa
Bệnh dại là một căn bệnh máu nóng chết người. và con người, gây viêm não đặc hiệu. Tác nhân gây bệnh – Virus bệnh dại, có thể tồn tại trong xác chết của động vật chết trong vài tuần. Khi nóng đến 100 độ, virus chết, trong khi đóng băng vẫn hoạt động trong 2 năm. Virus không ổn định với 5% dung dịch kiềm, phenol và formalin.
Mèo có bị bệnh dại không?Tất cả các động vật máu nóng đều bị bệnh dại. Người mang mầm bệnh chính là cáo, sói, gấu trúc, nhím, gặm nhấm, dơi. Trong thành phố – chó và mèo đi lạc.
Làm thế nào để mèo bị bệnh dại?
Virus dại được tìm thấy trong nước bọt của động vật bị bệnh. Một con mèo có thể bị nhiễm bệnh dại khi ăn một con gặm nhấm bị bệnh hoặc bị thương bởi người mang mầm bệnh. Một người cũng bị nhiễm bệnh dại do vết cắn. Một cách khác để truyền bệnh là qua nước bọt của động vật dính trên màng nhầy hoặc da. Trên da có những vết nứt nhỏ thông qua đó virus xâm nhập vào cơ thể.
Thời gian ủ bệnh dại ở mèo có thể khác nhau tùy thuộc vào lượng virus đã xâm nhập vào cơ thể, cũng như kích thước và vị trí của vết thương: vết cắn càng gần đầu, virus càng mất nhiều thời gian để vượt qua khoảng cách từ vị trí đặt vào não. Theo quy định, các triệu chứng đầu tiên xuất hiện 2-3 tuần sau khi nhiễm bệnh, tuy nhiên, có những trường hợp khi các dấu hiệu bệnh dại đầu tiên ở mèo xuất hiện vài tháng sau đó, và thậm chí một năm sau khi tiếp xúc với người mang virus. Thật không may, virus dại ở mèo bắt đầu thoát ra bằng nước bọt ngay cả trước khi các dấu hiệu lâm sàng xuất hiện, làm tăng nguy cơ mắc bệnh chết người của các động vật khác và chủ của chúng.
Virus hành động
Khi vào cơ thể, virus di chuyển dọc theo các sợi thần kinh đến não và từ đó đến tuyến nước bọt, nơi bắt đầu sinh sản. Quá trình này rất phức tạp và vẫn chưa rõ chính xác điều gì xảy ra với các tế bào thần kinh dưới tác động của virus. Tuy nhiên, kết quả được biết đến – con vật, người bị bệnh dại, chết.
Triệu chứng bệnh dại ở mèo
Bệnh dại ở mèo có thể xảy ra ở dạng bạo lực, tê liệt và không điển hình.
Dạng hoang dã bệnh bao gồm ba giai đoạn: prodromal, hưng cảm, trầm cảm. Ở giai đoạn đầu tiên, có những thay đổi nhỏ trong hành vi: con mèo đi qua chủ, đòi hỏi phải chú ý, dụi đầu vào tay và mặt, liếm da. Một số con mèo trở nên quá phấn khích, trái lại, ngủ rất nhiều hoặc trốn trong những nơi tối tăm. Sự thèm ăn bị giảm hoặc vắng mặt, con mèo có thể gặm sàn, thảm, nếm các món không ăn được. Nôn, tiêu chảy, và chảy nước dãi xuất hiện. Theo quy định, vị trí vết cắn làm mèo lo lắng – nó bị ngứa, đôi khi nó bị viêm (ngay cả khi vết thương gần như được chữa lành theo thời gian các triệu chứng xuất hiện).
Giai đoạn prodromal kéo dài 2-4 ngày.
Trong giai đoạn thứ hai (hưng), tất cả các dấu hiệu bệnh dại ở mèo đều tăng. Nước bọt trở nên dồi dào đến nỗi lông quanh miệng mèo và trên cổ mèo liên tục bị ướt, nó trở nên bẩn, rối bù. Các hàm dưới giảm, hydrophobia và photophobia phát triển. Con mèo ngừng ăn và uống, nhưng có thể nuốt những vật không ăn được. Hành vi trở nên không thỏa đáng: con mèo lao vào mọi người, kể cả chủ, cố bám vào mặt bằng móng vuốt và răng. Việc trấn an một con vật như vậy là không thể – một con mèo điên thiếu logic của hành vi, nó không thể sợ hãi hay xoa dịu. Tê liệt thanh quản, tứ chi phát triển, lác đác, bong giác mạc có thể xuất hiện. Thường thì mèo chạy trốn, chúng có thể tấn công trên con đường sắp tới của người và động vật.
Giai đoạn hưng cảm kéo dài 2-5 ngày. Ở giai đoạn thứ ba (trầm cảm), con mèo nằm suốt thời gian (tê liệt các cơ của thân và tứ chi); co giật có thể xuất hiện. Con vật chết vì kiệt sức nói chung hoặc ngừng hô hấp trong vòng 1-3 ngày. Thông thường, mèo bị bệnh dại ở dạng bạo lực.
Dạng bệnh dại ở mèo, nó được biểu hiện bằng sự suy giảm mạnh và tử vong trong vòng 3-5 ngày. Con mèo trốn trong những nơi tối tăm, từ chối thức ăn và nước uống, nhanh chóng bị tê liệt hàm dưới, sau đó là chân tay, thân và cẳng chân. Con mèo không hung dữ, không trả lời chủ.
Dạng bệnh dại không điển hình khá hiếm Nó được đặc trưng bởi trầm cảm, thờ ơ nói chung, buồn ngủ. Con mèo không ăn tốt, nôn mửa, táo bón hoặc tiêu chảy có thể xảy ra, đôi khi co giật run rẩy ở các bộ phận khác nhau của cơ thể. Bệnh có thể kéo dài trong vài tháng. Bệnh dại mèo con không có triệu chứng khác với bệnh của động vật trưởng thành với một ngoại lệ: virus hoạt động nhanh hơn, bệnh thường chỉ kéo dài vài ngày.
Chẩn đoán
Thật không may, không thể làm xét nghiệm bệnh dại từ một con mèo cho đến khi nó chết. Động vật bị bệnh được cách ly trong 10-30 ngày. Nếu mèo chết, tiến hành kiểm tra mô não cho sự hiện diện của mầm bệnh.
Các phương pháp nghiên cứu hiện đại về nước bọt và dịch não tủy có thể phát hiện virus trong suốt cuộc đời của nó, nhưng kết quả âm tính không đảm bảo sự vắng mặt của bệnh. Do đó, theo quy định, các xét nghiệm như vậy để chẩn đoán bệnh dại ở động vật không được thực hiện.
Điều trị
Không có cách chữa bệnh dại. Nếu một động vật (hoặc người) có triệu chứng bệnh dại, nó sẽ chết. Hơn nữa, một động vật nghi ngờ bệnh dại bị cấm chữa lành, bởi vì xác suất nhiễm trùng cao của nhân viên y tế.
Phải làm gì nếu bạn nghi ngờ rằng một con mèo bị bệnh dại:
– trước hết cần cách ly động vật (khóa nó trong một phòng riêng, loại trừ mọi liên hệ),
– sau đó bạn cần gọi cho phòng khám thú y thành phố,
– nếu da bị nước bọt hoặc mèo cào (bit) chủ, bạn cần rửa nơi tiếp xúc với nhiều nước nóng bằng xà phòng (tốt hơn trong gia đình, nó có nhiều kiềm hơn).
Nếu xác định rằng con mèo bị bệnh dại, chủ sở hữu phải liên hệ ngay với bệnh viện thành phố để được điều trị bệnh dại (7 mũi tiêm trong sáu tháng). Bỏ qua khuyến nghị này có thể dẫn đến tử vong. Hãy nhớ rằng sau khi xuất hiện các triệu chứng, bệnh nhân phải chịu một cái chết đau đớn!
Ngăn ngừa bệnh dại cho mèo
Phương pháp đáng tin cậy duy nhất để ngăn ngừa căn bệnh này là tiêm phòng thường xuyên cho mèo chống bệnh dại.
Quan trọng: Tiêm vắc-xin bệnh dại cho mèo có thể được cung cấp miễn phí bằng vắc-xin trong nước tại các phòng khám thú y thành phố. Loại vắc-xin này là bắt buộc trên toàn Liên bang Nga. Cấm đi du lịch với động vật không miễn dịch, không thể đi ra nước ngoài, tham gia triển lãm và chăn nuôi.
Vắc xin đầu tiên chống bệnh dại được tiêm cho mèo con ở tuổi ba tháng hoặc ngay sau khi thay răng. Động vật trưởng thành được tiêm phòng hàng năm. Bạn chỉ có thể tiêm phòng cho một con mèo khỏe mạnh lâm sàng, không có ký sinh trùng. 14 ngày trước khi tiêm phòng, bạn cần cho mèo cách chữa giun. Không tiêm phòng cho động vật mang thai, ốm yếu.
Vắc-xin dại hiện đại cho mèo không gây ra tác dụng phụ và được dung nạp tốt ngay cả với những chú mèo con nhỏ. Các loại vắc-xin sau đây được sử dụng rộng rãi ở Nga: Nobivak, Leukorefelin, Quadriket, Rabikan.
Tất nhiên, mong muốn loại trừ sự tiếp xúc của một con mèo nhà với động vật bị bệnh, tuy nhiên, với việc duy trì phạm vi tự do thì khó có thể thực hiện được.
Bệnh dại là một mối đe dọa thực sự. Hơn 55.000 người trên toàn thế giới chết vì căn bệnh này mỗi năm. Đừng bỏ qua các biện pháp phòng ngừa, trích dẫn từ chối tiêm vắc-xin xác suất nhiễm trùng thấp! Ngay cả ở các trung tâm của các siêu đô thị lớn nhất, dịch bệnh dại vẫn thường xuyên được ghi nhận – sự xa xôi của nơi cư trú từ các ổ nhiễm trùng tự nhiên không phải là sự đảm bảo cho sự an toàn của bạn.
Các cách truyền virut
Chủ vật nuôi cần biết cách truyền bệnh dại để bảo vệ bản thân và thú cưng khỏi bị nhiễm virut:
vết cắn của một con vật khỏe mạnh,
ăn virus
thông qua các vết nứt nhỏ trên da (nước bọt).
Khi virus cắn đầu tiên rơi vào cột sống và sau đó đến não. Nó sẽ được truyền rất nhanh đến các mô và cơ quan, cũng như các tuyến nước bọt. Đó là nhiễm trùng nước bọt xảy ra.
Chuột và chuột thích định cư trong lãnh thổ nhà hoặc trong tầng hầm của các tòa nhà cao tầng. Nếu một con mèo ăn chuột hoặc chuột bị nhiễm bệnh dại, thì không ai có thể đảm bảo rằng nó sẽ không bị bệnh dại.
Nếu có tiếp xúc với người mang virus, thì không có triệu chứng nào của bệnh sẽ được chú ý ngay lập tức. Virus phải lây lan khắp cơ thể. Thời gian tiềm ẩn ở một động vật trưởng thành kéo dài từ hai đến sáu tuần. Mèo con – lên đến một tuần.
Triệu chứng bệnh dại ở mèo nhà
Theo các triệu chứng đầu tiên, chẩn đoán không chính xác thường được thực hiện, vì tất cả các dấu hiệu nhiễm trùng đường ruột hoặc bệnh hô hấp đều có thể nhìn thấy:
chán ăn
thờ ơ hoặc hung hăng
thờ ơ hoặc lo lắng
co giật hoặc tê liệt,
cái chết bất ngờ.
Triệu chứng không thể phủ nhận nhất của bệnh dại ở mèo là co thắt cơ nuốt. Con vật không thể uống nước.
Triệu chứng tiếp theo là bong giác mạc mắt và nheo mắt.
Chủ nên biết cách xác định bệnh dại ở mèo. Cô ấy trở nên nguy hiểm với con người đã vài ngày trước khi xuất hiện triệu chứng. Virus dại có thể truyền sang người qua nước bọt của thú cưng.
Cần theo dõi chặt chẽ hành vi của động vật. Một con mèo dại sẽ thay đổi hành vi của nó. Một con mèo có thể trở nên hung bạo, không điển hình hoặc chỉ thay đổi một chút hành vi của nó.
Các giai đoạn phát triển bệnh dại ở mèo
Sự phát triển của bệnh được chia thành nhiều giai đoạn:
triệu chứng ban đầu của bệnh
giai đoạn kích thích. Con mèo bắt đầu cắn, cào hoặc trở nên thân thiện đáng ngờ,
chảy nước dãi và tê liệt các cơ của thanh quản và miệng.
Đặc biệt nguy hiểm ở mèo là dấu hiệu cuối cùng của bệnh dại. Các triệu chứng (tê liệt) sẽ nhanh chóng dẫn đến hôn mê mèo và tử vong trong một thời gian ngắn.
Dạng hoang dã
Con mèo mất cảm giác ngon miệng, nó cố gắng không tiếp cận chủ, không trả lời biệt danh. Nhưng nó xảy ra rằng con mèo trở nên tình cảm đáng ngờ. Tiếp theo đột nhiên có thể có sự sợ hãi hoặc hung hăng cho chủ
Nó sẽ gãi vết cắn, có thể nuốt một vật không ăn được. Sẽ từ chối uống vì co thắt cổ họng. Nước bọt mạnh sẽ bắt đầu. Sẽ có những cơn thịnh nộ bất ngờ. Con mèo sẽ lao vào người, cắn và cào,
Sau đó, trạng thái hung dữ của con mèo sẽ được thay thế bởi những người bị áp bức. Cô, đã trở nên yếu đuối, sẽ nằm im lặng. Nhưng cô sẽ lại lao vào mọi người, nếu cô nghe thấy cả một âm thanh mờ nhạt,
Một con vật sẽ từ chối bất kỳ thực phẩm và giảm cân, giọng nói sẽ biến mất, hàm sẽ rớt xuống, lưỡi sẽ rơi ra khỏi miệng. Giác mạc của mắt sẽ mờ đi, một cái nheo mắt sẽ xuất hiện. Từ chối chân sau, và sau đó là chân trước. Tê liệt sẽ bao phủ các cơ quan nội tạng. Con mèo sẽ chết trong vòng một tuần.
Hình thức không điển hình
Con mèo giảm cân nhanh chóng và nghiêm trọng. Có sự thờ ơ, yếu đuối, buồn ngủ. Tiêu chảy ra máu, nôn mửa và kiệt sức. Bệnh có thể bị trì hoãn trong một thời gian dài. Bệnh dại ở dạng này rất khó nhận ra – con vật có thể bị đau tới sáu tháng. Có thể có những khoảnh khắc cải thiện tình trạng của con mèo, nhưng cái chết là không thể tránh khỏi. Xác định sự hiện diện của bệnh dại chỉ có thể là bác sĩ thú y và luôn ở trong bệnh viện.
Phòng ngừa an toàn
Tất cả các dạng bệnh dại đều không thể chữa được và nguy hiểm cho con người. Để bảo vệ thú cưng của bạn khỏi bị nhiễm trùng có thể tiêm phòng. Một chuyên gia sẽ nhanh chóng xác định bệnh dại ở mèo. Các triệu chứng có thể nhìn thấy ngay cả khi không có phân tích đặc biệt. Tiêm phòng sẽ được thực hiện trong một phòng khám thú y. Lần đầu tiêm chủng chỉ có thể được thực hiện từ ba tháng tuổi mèo Trước đây, động vật không nên tiêm phòng.
Con mèo phải khỏe mạnh trước khi tiêm phòng. Mèo mang thai và trong khi cho trẻ ăn, không tiêm phòng. Nếu bạn nhận thấy bất kỳ triệu chứng nào của bệnh, thì nên hoãn vắc-xin. Không tiêm phòng cho mèo con tại thời điểm có sự thay đổi của răng, suy yếu do chấn thương hoặc căng thẳng của mèo trưởng thành. Tiêm phòng lại một con mèo – trong ba năm.
Nếu một người bị động vật bị nhiễm bệnh dại cắn, Ngay lập tức điều trị vết thương và tiêm phòng trong một tổ chức y tế
Nếu con mèo đến từ một cuộc đi bộ với vết trầy xước hoặc vết cắn, thì nó cũng nên được đưa đi cấp cứu khẩn cấp. Và ngay cả khi anh ấy đã được tiêm phòng, anh ấy sẽ được tiêm lại. Và ít nhất một tháng con mèo sẽ được theo dõi.
Phòng chống bệnh dại
Sự khử trùng sẽ làm giảm khả năng động vật bị nhiễm bệnh dại trong nhà và vườn.
Vắc-xin hiện đại để gây hại cho sức khỏe của mèo không thể. Virus có trong vắc-xin sẽ không nhân lên.
Phòng chống bệnh dại ở mèo nhà là tiêm phòng hàng năm cho thú cưng chống bệnh dại. Bỏ qua tiêm phòng động vật là rất nguy hiểm, ngay cả khi con mèo không đi ra ngoài.
Điều quan trọng cần nhớ là bệnh dại là cái chết không thể tránh khỏi của nó. Không có phương pháp điều trị cho con người. Đó là lý do tại sao chủ sở hữu của động vật không nên bỏ qua quá trình điều trị dự phòng.
Dấu Hiệu Bệnh Béo Phì Ở Mèo
Kích cỡ cơ thể của mèo rất đa dạng tùy thuộc vào giống mèo. Một vài giống, như Maine Coon, bản chất có hình dáng to và cân nặng hơn bình thường. Cân nặng trung bình của mèo khỏe mạnh dao động từ khoảng 3 tới 5 kilogram. Vì vậy, tùy theo giống mèo mà tiêu chuẩn bệnh “thừa cân” hay “béo phì” cũng trở nên khác nhau.
Bệnh béo phì được định nghĩa là khi số cân nặng vượt quá 20% so với tiêu chuẩn, theo đó, 1.8 hay 2 kilogram cân nặng có thể tạo nên sự khác biệt lớn tới tuổi thọ và chất lượng cuộc sống của mèo.
Dấu hiệu 1: Ngáy, khó thở
Lượng chất béo dư thừa trong cơ thể có tác động tới toàn bộ hệ thống sức khỏe của mèo. Mèo mắc béo phì thường gặp khó khăn trong việc thở đều đặn và chúng ta hoàn toàn có thể nghe thấy và nhận ra điều này. Hoạt động của phổi mèo khi phồng lên hấp thụ khí oxy và xẹp xuống khi mèo hít vào, thở ra đã tạo nên âm thanh mà chúng ta nghe được.
Sự thiếu hụt oxy ảnh hưởng tới toàn bộ hệ thống sinh sống thiết yếu của mèo và có thể dẫn tới những vấn đề tích lũy như nhồi máu cơ tim, gan mãn tính hay bệnh về thận.
Dấu hiệu 2: Mèo giảm ham thích chơi đùa, kém lanh lợi
Hiển nhiên, khi mèo bắt đầu có tuổi, chúng sẽ trở nên chậm chạp hơn. Tuy nhiên, chúng ta đang nhắc tới những con mèo còn đang trong giai đoạn sung sức của cuộc đời, những con mèo một thời từng có bước nhảy vọt lên bàn mà giờ lại hụt chân khi nhảy lên ghế đệm. Mèo thừa cân or béo phì đối mặt với hiểm họa sức khỏe lâu dài tới xương, khớp và dây chằng.
Cũng giống như việc tổn thương dây chằng trong khớp chân, viêm xương khớp là bệnh thường thấy ở mèo béo phì. Mèo bị hụt chân khi đi lại có thể đang trong giai đoạn đầu của bệnh viêm khớp hay vấn đề về xương sống.
Dấu hiệu 3: Da bóng dầu và lông bám gàu
Mèo bị thừa cân khó có thể tự chải chuốt hàng ngày, đối với mèo bị béo phì thì điều này hầu như là không thể. Vấn đề trên diễn ra càng lâu thì tình trạng của da và lông của chúng càng trở nên xấu hơn. Lượng dầu dư thừa và gàu có thể phát triển tới bệnh viêm da. Mèo để lại dấu vết cơ thể trên ga trải giường trong thời gian dài có thể đang mắc chứng béo phì.
Chưa hết, việc mèo tự chải chuốt, vệ sinh bộ phận đào thải phân và nước tiểu đã dẫn đến dấu hiệu thứ 4.
Dấu hiệu 4: Táo bón và viêm đường tiết niệu
Đi ngoài là việc khó khăn và căng thẳng đối với mèo thừa cân hay béo phì. Ngồi xổm làm cho xương sống và khớp nối của chúng chịu áp lực không ngừng nghỉ. Những con mèo không thể tự vệ sinh cho chính mình phải chịu đựng sự ảnh hưởng tới tuyến hậu môn hay bệnh viêm đường tiết niệu.
Dấu hiệu 5: Bài kiểm tra hướng nhìn từ trên đầu trở xuống
Khi quan sát từ phía trên đầu, thân mèo thường có xu hướng gập vào ở giữa đoạn xương sườn và hông. Quan sát từ phía bên, bụng một con mèo có cân nặng bình thường hình thành đường khá thẳng nối từ xương sườn tới hông. Nếu bụng mèo bị sa thấp xuống khi bạn đưa mắt tiến gần vào phần hông thì rất có thể lúc đó mèo của bạn đã bị thừa cân hay béo phì.
Thân mèo có cân nặng bình thường nhìn từ trên đầu và phía bên
Chủ nuôi mèo có thể làm gì trong trường hợp này?
Đầu tiên, đừng trở nên hoang mang. Mèo không nên bị bỏ đói hay cho ăn kiêng đột ngột. Việc giảm cân phải có tính hệ thống, nhất quán, và quan trọng hơn là phải được tiến hành dần dần . Béo phì là một vấn đề sức khỏe khá nghiêm trọng và bạn nên tham khảo lời khuyên từ bác sĩ thú y. Mục tiêu giảm cân được khuyến cáo là khoảng 350 gram một tháng. Giảm cân đột ngột gây nguy hiểm cho bất cứ cá thể nào, đặc biệt là mèo.
Cập nhật thông tin chi tiết về Bệnh Dại Ở Chó: Nguyên Nhân, Dấu Hiệu &Amp; Cách Điều Trị Hiệu Quả trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!