Xu Hướng 6/2023 # Bộ Dao Mèo Phúc Sen # Top 7 View | Viec.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Bộ Dao Mèo Phúc Sen # Top 7 View

Bạn đang xem bài viết Bộ Dao Mèo Phúc Sen được cập nhật mới nhất trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

DAO MÈO PHÚC SEN Là các sản phẩm dao đi rừng, dao đi phượt đặc trưng của dân tộc miền núi tỉnh cao bằng. Bản thân dao mèo được sản xuất và rèn từ thời xa xưa để phù hợp với nhu cầu đi rừng núi của các dân tộc vùng núi cao. Dao được rèn từ nhíp oto sắc bén và rất bền được đựng trong vỏ gỗ được làm từ gỗ cẩm chỉ của núi đá tự nhiên nhằm bảo vệ lưỡi cũng như bảo về người dùng khi đeo. với địa hình đồi núi hiểm trở và đặc thù công việc leo rừng lội suối, cũng như để chống lại thú dữ hay thực hiện các công việc đi rừng khác như phát nương rẫy…Ngày nay các sản phẩm DAO MÈO PHÚC SEN CAO BẰNG không chỉ còn là các sản phẩm giành cho người dân người dân tộc mà còn giành cho các anh chị em có nhu cầu sử dụng để trưng bày, đi du lịch, đi phượt hay đi dã ngoại…

Trong bộ sản phẩm DAO MÈO PHÚC SEN CAO BẰNG gồm 3 sản phẩm gồm: Dao mèo to vỏ vuông, Dao mèo to vỏ nhọn, Và dao mèo mini. Trong đó mỗi loại có những đặc trưng khác nhau phục vụ cho các mục đích khách nhau.

Sản phẩm DAO MÈO DAO ĐI RỪNG CAO BẰNG vỏ vuông có đặc trưng lưỡi được rèn bằng thép nhíp oto có thể chặt các loại cây có đường kính nhỏ hơn 10cm, có chiều dài toàn bộ của dao vào khoảng 30 đến 36cm. Vỏ bao vuông nên có thẩm mỹ cao để đa dạng lựa chọn.

Ngoài ra trong bộ sản phẩm DAO MÈO PHÚC SEN DAO CAO BẰNG còn có dòng sản phẩm DAO MÈO ĐI RỪNG vỏ nhọn có đặc điểm cũng giống như sản phẩm DAO ĐI RỪNG vỏ vuông, Nhưng có vỏ được tạo hình và gia công theo hình dáng nhọn để các anh chị có thể có nhiều lựa chọn hơn phù hợp với nhu cầu sử dụng cũng như thẩm mỹ của riêng từng người.

Bên cạnh đó còn có sản phẩm DAO MÈO PHÚC SEN CAO BẰNG nhỏ gọn phù hợp cho cắc công việc cắt tỉa, đi câu, đi dã ngoại…vừa nhỏ gọn nên rất dễ mang theo.

Bộ sản phẩm DAO MÈO, DAO ĐI RỪNG PHÚC SEN CAO BẰNG là bộ sản phẩm dao tốt để đi rừng được rèn bằng nhíp oto để các anh chị và các bác có thể mua tại Hợp tác xã dao phúc sen, Tại làng rèn phúc sen cao bằng khi các bác đi du lịch thác bản giốc. Là món quà đặc biệt ý nghĩa của đồng bào người dân tộc nói chung, của làng rèn phúc sen cao bằng nói riêng giành tặng cho quý khách. mọi chi tiết xin liên hệ HTX DAO PHÚC SEN số điện thoại 0987240733.

Mèo Thần Tài Đa Phúc Có Ý Nghĩa Gì?

Mèo thần tài đa phúc với tông hồng chủ đạo, tay mèo cầm chuông vẫy gọi mai mắn tài lộc. Mèo thần tài đa phúc là biểu tượng của tài lộc, mai mắn và tình yêu thương. Mèo thần tài đa phúc có đặc điểm gì?Kích thước: 8 inch – chiều dài 21cm* chiều rộng 19cm* chiều cao 19cm Thảm :21*21cm- Mèo có tông màu chủ đạo là màu hồng, mang lại sự may mắn trong tình cảm. Là màu của tình…

Mèo thần tài đa phúc với tông hồng chủ đạo, tay mèo cầm chuông vẫy gọi mai mắn tài lộc. Mèo thần tài đa phúc là biểu tượng của tài lộc, mai mắn và tình yêu thương.

Mèo thần tài đa phúc có đặc điểm gì?

Kích thước: 8 inch – chiều dài 21cm* chiều rộng 19cm* chiều cao 19cm

Thảm :21*21cm

– Mèo có tông màu chủ đạo là màu hồng, mang lại sự may mắn trong tình cảm. Là màu của tình yêu và các mối quan hệ giữa con người, nên các cô gái trẻ thường rất thích mèo thần tài màu này. – Với các biểu tượng mang ý nghĩa tốt lành và nét mặt tươi cười, mèo mang tới một không khí vui tươi, náo nhiệt, giúp thư giãn tinh thần, xua tan mệt mỏi.

– Tay trái mèo mang chuông vàng gọi tài lộc tới nhà. – Tay phải cầm đàn – một trong bốn thú vui tao nhã “Cầm, kỳ, thi, họa”, thước đo đánh giá chuẩn mực của một cô gái “tài hoa” thời xưa.

– Phía dưới sản phẩm còn có một tấm đệm lót bằng bông bọc vải đỏ vừa để bảo quản tượng mèo sứ, vừa góp phần làm tăng tính thẩm mỹ cao cho sản phẩm.

Mèo thần tài đa phúc có ý nghĩa gì?

Trong tiếng Nhật, Neko nghĩa là “mèo”, Maneki là “hấp dẫn, mời gọi”, khi kết hợp, hai từ này có nghĩa là “con mèo gọi may mắn, thịnh vượng và hạnh phúc.” Mèo thần tài (Mèo may mắn) Maneki Neko có 3 loại. Mèo vẫy tay trái thì mang lại nhiều khách hàng còn mèo vẫy tay phải thì mang đến may mắn, tiền tài. Nếu đưa cả hai chân lên thì có nghĩa là bảo vệ cho gia đình hay việc kinh doanh. Vì vậy, Maneki Neko – với một tay bên phải lên thường thấy ở các trung tâm kinh doanh, và bên trái – trong các quán bar, nhà hàng và cửa hàng. Người ta còn tin rằng nếu tay đưa lên càng cao thì khách hàng, tiền bạc hay may mắn sẽ đến với cửa hàng ngày càng nhiều.

Nếu mèo bị trày xước và có vệt bẩn, bạn có thể dùng một ít kem đánh răng để đánh bóng, mèo sẽ trắng sáng lại như mới. Nếu mèo bám vết trà, bạn dùng chanh hoặc giấm để làm sạch.

Cách trưng bày mèo thần tài đa phúc hợp phong thủy

Có thể đặt mèo vẫy tay tại bàn tiếp tân, bàn làm việc, kệ trưng bày hướng ra ngoài cửa nơi đông người qua lại

mèo thần tài nhật bản 2021

cách chọn mèo thần tài 2021

ý nghĩa chữ trên mèo thần tài

mèo thần tài vẫy tay màu vàng

chúng tôi Báo Nhật Bản tiếng Việt cho người Việt

Tin tức nước Nhật online: Nhật Bản lớn thứ 2 tại Nhật BẢn cập nhật thông tin kinh tế, chính trị xã hội, du lịch, văn hóa Nhật Bản

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

19.01.2014, 18:32

[Huyền huyễn, Xuyên không] Thiên tài nhi tử và mẫu thân phúc hắc – Bắc Đằng (Phần 2) – Điểm: 12

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Xem phần đầu truyện Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc Ở ĐÂY

Xem phần đầu truyện Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc Ở ĐÂY

20.01.2014, 14:52

Re: [Xuyên Không, Huyền Huyễn] Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc – Bắc Đằng – Điểm: 12

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương V81: Thần phục! không có lựa chọn khác!

Editor: Tiểu Mộng

Dưới sự uy áp của Long Thiên Tuyệt, đã có người chịu không nổi, mỗi người trên đầu giống như có một tòa núi lớn đè nặng, đừng nói là đứng thẳng người, ngay cả ngẩng đầu lên đều rất gian nan.

“Tôi nguyện ý thần phục!”

“Tôi nguyện ý thần phục!”

“Tôi nguyện ý thần phục!”

“…”

Thanh âm thần phục giống như thủy triều lan tràn, vô luận là Quân tử đảng hay là các đảng phái đệ tử khác đều cúi đầu thần phục. Đây chính là lực lượng không thể kháng cự, bọn họ ngoại trừ thần phục không còn cách nào khác.

Từ từ, hiện trường ngoại trừ Mặc Tam thiếu cùng tứ quân tử còn đang khổ sở chống đỡ, những người còn lại đều thần phục vô điều kiện, nguyện quỳ gối cúi đầu.

“Ngươi…” Mặc Tam thiếu bi phẫn nhìn Long Thiên Tuyệt. Một tay hắn sáng lập Quân tử đảng, sao có thể cam tâm hai tay dâng cho người khác? Dưới kia có những người hắn tự mình bồi dưỡng, có kẻ hắn xem trọng tiềm lực, cũng có kẻ đã từng son sắt thề trung thành nhưng bây giờ thì sao? Bọn họ toàn bộ đã phản bội hắn, đầu phục đối phương, nếu hắn không tức giận đến hộc máu hắn cũng không phải là người.

“Tam thiếu…” Cố Mạc Thành cùng tam quân tử khổ cực chống đỡ, bốn người bọn họ cảm tình không giống bình thường (ta nghi có JQ aa hắc hắc), từ trước đến nay đều cùng tiến cùng lui, cho nên cũng sẽ không giống kẻ khác sợ hãi xưng thần trước cường quyền.

“Bốn người các ngươi tình thâm, ta thực khen ngợi. Được, ta đồng ý cho các ngươi cơ hội lựa chọn.” Long Thiên Tuyệt nhàn nhạt liếc bốn người, cuối cùng nhìn thẳng Mặc Tam thiếu nói, “Thần phục ta, ngươi vẫn là thủ lĩnh của bọn hắn! Ngươi đã biết thân phận Long gia của ta nhưng ta nói cho ngươi biết, mục đích của ta không chỉ như thế, ta cần có người đến hiệp trợ ta gây dựng nghiệp lớn, mà ngươi có tư cách này. Ta cho ngươi thời gian suy nghĩ là một tháng, ngươi chỉ có cơ hội lần này, có thể nắm chắc hay không, hãy suy nghĩ kĩ.”

Mặc Tam thiếu thân thể lay động, không nghĩ tới y sẽ nói như vậy, không thể không nói, chí hướng rộng lớn của y khiến hắn thoáng dao dộng. Long gia đã là đầu lĩnh một phương của Long Tường đại lục, nhưng còn trên Long gia? Đó còn là hoành đồ bá nghiệp như thế nào nữa? Hắn thật không dám tưởng tượng đến.

Hắn cũng từng ôm chí lớn, muốn dẫn dắt Mặc gia cường đại hơn, phồn vinh hơn, nhưng đích đến của hắn cũng chỉ dừng lại ở địa vị gia tộc như Long gia, Vân tộc mà thôi, còn y, chí hướng của y còn vĩ đại hơn nhiều, cao cao tại thượng ở những gia tộc cao tầng phía trên. Đây là điều mà hắn chưa bao giờ tưởng đến, trong nội tâm như có lửa cháy, hắn, Mặc Tam thiếu, không yêu mĩ nhân chỉ cần giang sơn. Hắn muốn thực hiện khát vọng, thực hiện chí hướng của mình!

Long Thiên Tuyệt nhìn ánh mắt hắn, biết rõ hắn đã bắt đầu dao động.

“Trong vòng một tháng, ngươi cũng có thể tự mình khiêu chiến ta, nếu ngươi chiến thắng, ta có thể trả lại toàn bộ người của ngươi. Ngươi nhớ kĩ, nhân tài để ta xem trọng ở thế giới này, không thiếu. Hi vọng, ngươi sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, nếu bỏ lỡ…”

Long Thiên Tuyệt nhếch môi, không nói gì nữa, nhưng rõ là ý tại ngôn ngoại (ý ngoài lời).

Nói xong, Long Thiên Tuyệt thu hồi trường kiếm, xoay người đi xuống Hiên Viên đài.

Người bên dưới đài đều đi theo phía sau y, vây quanh y, ly khai Hiên Viên đài. Bọn họ tuy bị ép thần phục, nhưng trong thâm tâm bọn hắn là nguyện ý thần phục, cũng lại vì bản thân mình tìm được một thủ lĩnh mạnh mẽ, quyết đoán mà cảm thấy tự hào.

Mặc Tam thiếu lặng yên đứng ở đằng xau, không có đi xuống, trong đầu hắn không ngừng lởn vởn lời nói của Long Thiên Tuyệt, trong nội tâm sâu sắc rung động. Nếu là người khác nói, hắn không cần để tâm, chỉ cảm thấy đối phương hẳn là loạn trí điên khùng rồi, những lời này chỉ thiếu não mới có suy nghĩ như thế, muốn hắn cúi đầu xưng thần.

Nhưng đối mặt với người này, y rất tự ngạo, tự tin, độc tôn duy ngã, y đứng cao hơn hắn, nhìn xa trông rộng hơn hắn, đi theo người như vậy, hắn có thể thực hiện nhanh hơn khát vọng của mình.

Thế giới quan, nhân sinh quan của hắn phút chốc thay đổi khiến hắn lâm vào do dự, phân vân, giãy dụa.

Cố Mạc Thành ba người không dám nhiều lời, cứ yên lặng đứng cạnh hắn như vậy, bốn người đứng lại thật lâu trên Hiên Viên đài, lạc lõng, bàng hoàng, mê mang… Các loại cảm xúc phức tạp cùng dây dưa.

Tiểu Minh cung, viện trưởng vung ống tay áo lên, tất cả hình ảnh trên phiến ngọc bích biến mất.

Vân Khê nhìn bóng dáng Long Thiên Tuyệt biến mất, khóe môi hiện nụ cười vui vẻ, thật tâm sung sướng. Không chờ viện trưởng nói, nàng chủ động nói ra: “Viện trưởng, ta đồng ý tiếp nhận vị trí thừa kế, nhưng ta có một yêu cầu.”

“Ngươi nói đi.” Viện trưởng bình tĩnh tự hồ như đã sớm biết trước.

“Nếu có một ngày ta muốn rời đi, bất luận người nào cũng không được ngăn cản ta, nhưng ta cam đoan, chỉ cần Vạn Hoàng học viện cần ta, ta nhất định sẽ trở về.”

Viện trưởng liếc nàng, ánh mắt cơ trí chớp động, vuốt cằm nói: “Có thể, nhưng mà lão phu đối với trò cũng có một yêu cầu.”

“Viện trưởng mời nói.”

“Qua ít ngày nữa sẽ diễn ra cuộc thi tài giữa thập đại học viện. Lão phu hy vọng, ngươi có thể dẫn dắt Vạn Hoàng học viện, tham gia đấu võ đoạt được thành tích tốt, lão phu cũng không hy vọng xa vời trò có thể giúp Vạn Hoàng học viện nhảy vọt thành tích vượt lên hàng thứ nhất thứ hai, nhưng ít nhất cũng phải hàng thứ ba. Đây chính là yêu cầu của lão phu đối với ngươi.”

Vân Khê nhướng mày, quay đầu nhìn về phía Chiến Thiên Dực, nàng đối với tình hình các học viện khác chưa quen thuộc, cho nên không thể tùy ý đáp ứng. Thấy Chiến Thiên Dực gật đầu, nàng thoáng buông lỏng, đại ca của nàng tuyệt đối sẽ không hại nàng.

“Được, ta đồng ý.”

Viện trưởng gật đầu, quay đầu nói với các vị trưởng lão: “Lão phu gần đây đang tiến sâu vào một cửa ải, cần bế quan một thời gian, sự vụ của học viện tạm thời do Lãnh trưởng lão toàn quyền xử lý, về phần thi đấu võ của học viện sẽ do Vân Khê toàn quyền chưởng quản. Vân Khê là do ta chọn làm người tiếp nhiệm vị trí viện trưởng, nếu trò ấy có bất kì yêu cầu gì, mong các vị dốc lòng đáp ứng.”

“Được, viện trưởng.” Mọi người đều đồng ý.

“Thời gian tỷ võ sắp đến, các trò phải nắm chặt thời gian tu luyện tấn chức, tất cả đệ tử Chí Tôn điện từ hôm nay trở đi được phép vào Tiểu Minh cung tu luyện.” Viện trưởng lại nói.

“Tạ viện trưởng!” Hai tỷ muội họ Mục cùng Ngụy Trọng ba người kích động không thôi. Vân Khê và Chiến Thiên Dực thì khá bình thản, bởi nơi linh mạch hai người tu luyện linh khí so với Tiểu Minh cung còn thuần khiết hơn, nồng đậm hơn.

“Phong nhi, Long Hựu Đình đi Côn Luân tiên cảnh tu luyện đã được một năm chưa?” Viện trưởng hỏi Hàn Thiên Phong.

Hàn Thiên Phong đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt thanh nhã luôn lạnh nhạt bỗng nổi lên vài vệt ửng đỏ khả nghi: “Dạ, Long sư huynh đi Côn Luân tiên cảnh đã ba trăm bốn mươi lăm ngày.”

“Tỷ, từ ngày Long sư huynh đi, tỷ vẫn đếm ngày sao? Bằng không sao lại nhớ rõ như vậy?” Hàn Thiên Diệp cười đến lưu manh, giọng điệu trêu chọc.

“Biến!” Hàn Thiên Phong tức giận trừng mắt đệ đệ, mặt càng ngày càng đỏ.

Viện trưởng cười híp mắt: “Đến lúc các trò xuất phát đi tham gia tỷ võ, trò ấy cũng sẽ quay lại…”

“Đi thôi!” Viện trưởng phất phất tay, một lần nữa quay về ngồi trên băng liên màu xanh, nhắm mắt dưỡng thần.

Đám người Vân Khê lục tục thối lui ra khỏi Tiểu Minh cung, Lãnh trưởng lão dẫn đâu các trưởng lão hướng Vân Khê chúc mừng, sau đó liền rời di, vài đệ tử Chí Tôn điện cũng vây xung quanh Vân Khê, nhiệt liệt chúc mừng.

Vân Khê lại nóng lòng muốn rời đi, nghĩ nhanh chóng trở lại phòng ở, gặp Long Thiên Tuyệt, cùng chàng chia sẻ niềm vui.

“Vân sư muội, đợi một chút!” Hàn Thiên Phong ở đằng sau gọi to.

“Hàn sư tỷ, có chuyện gì sao?” Vân Khê hỏi.

Hàn Thiên Phong hơi trầm ngâm, do dự, hồi lau mới mở miệng: “Ta muốn biết trượng phu của sư muội có quan hệ gì với Long gia không? Có thể biết một vị thiên tài đến từ Long gia, Long Hựu Đình hay không?”

“Long Hựu Đình?” Vân Khê chớp mắt, nàng cũng không có cách nào xác định vị Long sư huynh này có thiện ý với Long Thiên Tuyệt hay không, cho nên không dám tùy ý trả lời.

Nàng lắc đầu nói: “Phu quân của ta cũng giống ta, chỉ là cùng họ với các đại gia tộc thôi, không có chút quan hệ nào với bọn họ cả. Ta nghĩ phu quân chàng chắc cũng không biết vị Long sư huynh này.”

“Như vậy sao?” Hàn Thiên Phong hoài nghi nhìn chằm chằm Vân Khê, hiển nhiên là không tin lời nàng nói, bất quá nàng ấy không chịu thừa nhận nên nàng cũng chẳng có cách nào.

“Vậy được rồi, ta chỉ hỏi vậy, giờ đi trước.”

Vân Khê đưa mắt nhìn vị Hàn sư tỷ này rời đi, nội tâm khẽ động, xem ra nàng cũng nên hỏi Thiên Tuyệt một câu xem chàng có biết vị Long sư huynh kia không. Long Hựu Đình cũng là đệ tử của Vạn Hoàng học viện, đến lúc tỷ võ, nhất định sẽ gặp mặt. Là phúc hay họa, chưa ai biết được nhưng vẫn nên chuẩn bị sớm.

Lúc Vân Khê trở về chỗ ở, không nhìn thấy Long Thiên Tuyệt, ngược lại đụng phải Hách Liên Tử Phong.

Hắn đứng đó, đón gió mà đứng, tóc bạc tung bay như nhảy mua, yên tĩnh như như một gốc tùng trăm năm.

Bóng lưng thâm trầm mà u buồn, khiến người xem như thương tiếc, như chua xót.

Vân Khê dừng bước, cách hắn chừng mười bước, yên lặng mà nhìn, không có tiến lên. Hắn đến, đã nói lên hết thảy. Việc hắn làm trước tiên, không phải là tìm mẫu thân, người hắn mong mỏi được gặp, mà là đồng hành tới nơi này tìm nàng, phần nhân tình này không cần nói gì cả, nàng đã sâu sắc ghi nhớ.

Hách Liên Tử Phong hơi nghiêng người, đưa mắt nhìn phía nàng: “Ngươi đã trở lại?”

Một câu ngắn ngủi nhưng lại bao hàm không biết bao nhiêu tình cảm phức tạp.

“Phải.” Vân Khê gật đầu, tiến gần vài bước.

Hách Liên Tử Phong nhìn nàng, cũng không nói gì nữa, chỉ có ánh mắt thâm thúy xinh đẹp chăm chú nhìn nàng, dáy mắt đều là hình ảnh thanh lệ thoát tục tuyệt sắc của nàng. Nhìn nàng đi gần tới, lòng của hắn cũng càng thêm xúc động, hồi hộp.

Một bước cuối cùng, Vân Khê dừng cách hắn ba bước, hắn kìm lòng không được, nhấc chân lùi lại một bước, ánh mắt dời đi, một loại tình cảm đặc biệt nảy sinh bị hắn đè nén nơi đáy lòng.

“Ta phải đi, đến nói cùng ngươi lời từ biệt.” Thanh âm trâm thấp nói.

“Huynh muốn đi đâu?” Vân Khê vội hỏi, “Kỳ thật… Huynh có thể cùng chúng ta ở chung một chỗ, ta tin tưởng ngày nào đó, huynh và Thiên Tuyệt có thể trở thành bằng hữu, chúng ta có thể giống như bạn bè hòa bình ở chung. Huynh cũng cần bạn bè, cần ấm áp, đúng không?”

Hách Liên Tử Phong rũ mắt, không thấy rõ ánh mắt của hắn. nhưng Vân Khê cảm thấy khí tức quanh người hắn có chút dao động.

Hồi lâu, hắn rút cuộc cũng mở miệng: “Ta còn có chuyện muốn làm.”

Hắn đột nhiên đưa tay, kéo lấy tay của nàng, tay hắn che ở bên trên, có đồ vật gì đó nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay nàng.

“Chăm sóc bản thân mình thật tốt, từ nay về sau không nên đưa bản thân vào nơi nguy hiểm.” Thanh âm của hắn ấm áp, chỉ là hôm nay thêm một phần lưu luyến, một phần khó nói. Nói xong, tay hắn rút ra, xoay người dứt khoát rời đi.

Vân Khê cúi đầu nhìn bàn tay mình, nới đó có hai viên tròn long lanh, một là Cửu Chuyển Thái Cực đan nàng từng tặng hắn, một là Linh Nguyên Quả trân quý. Đáy lòng đột nhiên đau xót, cổ họng cũng nghẹn ngào, rất muốn khóc lên.

20.01.2014, 14:53

Re: [Xuyên Không, Huyền Huyễn] Thiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc Hắc – Bắc Đằng – Điểm: 11

Đang tải Player đọc truyện…

Tốc độ đọc truyện: – 0.90x +

( Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Chương V82: Côn Luân tiên cảnh

Editor: Tiểu Mộng

Hách Liên Tử Phong rời đi, bóng dáng ngày càng mờ nhạt, hai mắt Vân Khê đẫm lệ, nước mắt che khuất ánh nhìn, lần này từ biệt không biết đến bao giờ mới có thể gặp lại.

Chắc hẳn hắn đi tìm mẹ.

Từ bỏ đứa con còn nhỏ, người mẫu thân kia có thể lần nữa tổn thương hắn hay không?

Vân Khê rất lo lắng cho hắn, nếu người mẹ đó lại một lần nữa tổn thương hắn, nàng khó có thể tưởng tượng hoàn cảnh vạn kiếp bất phục hắn rơi vào có thể khủng khiếp đến nhường nào. Nếu như có thể, nàng vọng cùng hắn đi, tùy thời dạo chơi, sưởi ấm trái tim hắn, nhưng mà hiện tại nàng đã có gia đình, trong bụng còn có một sinh linh bé bỏng chưa ra đời, không còn là một người cô đơn độc lai độc vãng như trước, tùy tâm sở dục, muốn đi đâu là đi nữa.

“Hách Liên đại ca, mặc kệ huynh gặp được ai, hi vọng huynh có thể trở về tìm ta, không cần một người cô độc rơi vào địa ngục, một mình thống khổ…”

Có người từ phía sau đến gần nàng, ôm nàng vào trong ngực

“Khê nhi, chỉ cần hắn nguyện ý buông tay, ta cũng sẽ nguyện ý tiếp nhận, cùng hắn kết bạn, trở thành bằng hữu.”

Vân Khê càng thêm nghẹn ngào, tình cảm sâu kín rốt cuỗ không khống chế được, quay lại ôm lấy Long Thiên Tuyệt, vùi sâu vào trong ngực chàng, lặng lẽ khóc.

Nàng biết rõ ràng, mình chính là người hạnh phúc nhất trên thế gian này, có trượng phu yêu nàng như mạng, có nhi tử thông minh đáng yêu, còn có hài nhi sắp ra đời, ngoài ra, còn có một nam nhân đang yêu nàng bằng cả tính mạng… Nàng đã có quá nhiều thứ.

“Thiên Tuyệt, gần đây sao ta trở nên đa sầu đa cảm như vậy?”

“Nàng đang mang thai mà, trong sách ghi lại, phụ nữ có thai tâm tình dễ xúc động, cái này rất bình thường.”

“Chàng đọc được sách này ở đâu?”

“Chính là Tàng Thư các a! Ta tìm rất lâu, rất vất vả, cuối cùng mới tìm được một quyển về phụ nữ mang thai, Thật đáng giận! Tàng Thư các chứa ít sách như vậy còn dám xưng Tàng Thư các, khó trách Vạn Hoàng học viện lại chỉ xếp thứ mười trong tất cả các học viện.” (đổ mồ hôi nha, anh yêu vợ thành cuồng rồi)

“…”

“Thiên Tuyệt, ông trời có phải quá thiên vị ta không? Có thể một ngày nào đó, cướp đi hết thảy những thứ thuộc về ta không?”

“Không đâu! Ông trởi sẽ đối xử tốt với người thiện lương.”

“Phải, thật sự ta rất thiện lương, ngay cả một con kiến cũng không nỡ giẫm.” (cuồng tự kỷ =’=)

“Chàng sao không nói gì? Chẳng lẽ chàng cảm thấy ta không thiện lương?”

“Vợ yêu, nàng là người thiện lương nhất! Toàn bộ thế giới không ai thiện lương bằng nàng.”

“Chính thế!”

“…”

“…”

Tình cảm ấm áp dạt dào lan tỏa trong gió nhẹ, hai vợ chồng ôm nhau, ôn nhu trò chuyện, hưởng thụ thời khắc hạnh phúc nhỏ bé này.

Thân phận người thừa kế của Vân Khê đã định, trong học viện càng ngày càng có nhiều người đi theo nàng, ngay cả những người vốn đi theo Vân Tiên Tử, Tụ Tiên hội, hiện tại cũng đều theo trong phạm vi thế lực của Vân Khê, hơn nữa còn có Chiến Minh của Chiến Thiên Dực, thành viên Quân tử đảng Long Thiên Tuyệt mới thu phục, thế lực cả Vạn Hoàng học viện đều nằm trong tay Vân Khê, thân phận người thừa kế chính thức được công nhận.

Thời gian tỷ võ ngày càng đến gần, theo Vân Khê thuyết phục, Dạ Hàn Nhật cùng Độc Cô Mưu đều nguyện ý gia nhập Vạn Hoàng học viện, giúp Vạn Hoàng học viện tại cuộc tỷ võ giành được thành tích tốt nhất. Có sự gia nhập của bọn hắn, còn có Long Thiên Tuyệt cùng Chiến Thiên Dực hai vị Huyền tôn tam phẩm cao thủ, Vạn Hoàng học viện thực lực tăng đáng kể, kết quả tỷ võ cũng có nhiều hy vọng hơn.

Sau khi thương nghị cùng Chiến Thiên Dực, Dạ Hàn Nhật cùng Độc Cô Mưu cũng được mời đến tu luyện trong linh mạch, thời gian cấp bách, bọn họ chỉ có cách không ngừng tu luyện không ngừng đột phá, thăng tiến.

Trong không gian linh mạch, mấy người vừa tu luyện, vừa đàm luận, bàn bạc chiến lược trận đấu.

“Trước đây khi tham gia tỷ võ với các học viện khác, Vạn Hoàng học viện chúng ta luôn xếp vị trí cuối, nguyên nhân chính là thực lực của chúng ta quá yêu, cao thủ đã ngoài Huyền tôn nhị phẩm cũng chỉ có bốn người, mà các học viện khác lại không thiếu Huyền tôn tam phẩm, tứ phẩm, thậm chí cao thủ ngũ phẩm, chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn họ; nguyên do thứ hai cũng phải nói đến vận khí của Vạn Hoàng học viện, thật sự rất xui xẻo, lần trước ngay vòng đầu tiên, chúng ta đã đụng phải bài danh hàng thứ ba, Thanh Lân học viện, tức khắc bị loại, cho nên chỉ xếp có hàng thứ mười…”nói đến trận đấu lần trước, Chiến Thiên Dực lộ ra vài phần tịch mịch, thành tích như vậy đối với một người tâm cao khí ngạo như hắn mà nói, chính là một loại sỉ nhục.

“Đại ca, ý huynh là cao thủ các học viện khác có Huyền giai cao hơn cả Huyền tôn tam phẩm? Theo ta biết, ở Long Tường đại lục, một Huyền tôn tam phẩm cao thủ cũng đủ để hùng bá một phương, đứng đầu một thành. Những cao thủ kia tu luyện đến cảnh giới cao như vậy, vì sao còn muốn trú lại cái học viện, không chính mình gây dựng cơ đồ?” Vân Khê khó hiểu, hỏi.

“Muội tử có điều không biết, tại Long Tường đại lục, Huyền tôn bất quá chỉ là một bước khởi đầu mà hôi, phía trên nó còn có Huyền Hoàng chi cảnh. Bình thường mỗi học viện đều có một kiểu Thánh địa giống như Tiểu Minh cung; trong thánh địa có một bí mật khởi thủy của học viện đó, bí mật này không phải chuyện đùa, đó chính là căn cơ của cả học viện. Chờ ngươi kế nhiệm địa vị viện trưởng sau này sẽ rõ.”

Hắn dừng một chút, lại tiếp tục nói: “Học viên khác cùng Vạn Hoàng học viện đều giữ riêng bí mật của mình, muốn hiểu rõ bí mật đó, tiếp cận nó, chỉ có cách không ngừng tu luyện, tấn thăng đến huyền hoàng chi cảnh, như thế mới có cơ hội tìm hiểu được bí mật này. Rất nhiều gia chủ các gia tộc đều mong muốn tìm được những bí mật này cho nên mới cắt cử một vài thành viên kiệt xuất trong gia tộc phân tán đến các học viện tu luyện, nhiệm vụ của bọn hắn chính là trụ tại các học viện, không ngừng tiến bộ cho đến khi vào được thánh địa học viện, tìm được điều bí mật của học viện đó.Cũng chính bởi nguyên nhân này, rất nhiều cao thủ các đại gia tộc một mực ở lại học viện, trở thành lực lượng của học viện, tại trận tỷ võ giành chiến thắng, tích lũy công lao, có cơ hội tiến vào trung tâm bí mật học viện.”

“Theo ta được biết, trong thập đại học viện, thực lực cao nhất có hai người, đều là Huyền tôn Ngũ phẩm cảnh giới, đều thuộc Thiên Long học viện. Ngoài ra, Huyền tôn tứ phẩm cao thủ có hai người, thuộc Thanh Lân học viện cùng Bạch Hổ học viện; Huyền tôn tam phẩm cao thủ có năm người, phân ra thuộc Thiên long học viện, Bạch Hổ học viện. Thanh Lân học viện cùng ba học viện khác. Có thể nói chúng ta gặp phải cục diện không thoải mái.”

“Theo yêu cầu của viện trưởng, chúng ta phải giành được vị trí thứ ba, chúng ta cùng Bạch Hổ học viện, Thiên Long học viện thực lực cách biệt rất nhiều, khả năng duy nhất chính là phải đánh bại bài danh thứ ba Thanh Lân học viện, như thế mới đạt yêu cầu của viện trưởng.”

“Thanh Lân học viện cao thủ có Huyền tôn tứ phẩm, tam phẩm, chúng ta lại chỉ có hai cao thủ Huyền tôn tam phẩm, lúc đối đầu vẫn có chút nguy hiểm. Cho nên trong chúng ta, phải có người nhanh chóng đột phá, tăng lên thực lực Huyền tôn tứ phẩm, như thế mới có thể đối địch, đánh bại bọn họ, bước vào vị trí thứ ba.”

Nghe Chiến Thiên Dực phân tích tình thế, mọi người đều lâm vào trầm mặc, đối với thế cục như này, đúng là không thể lạc quan.

“Trên người ta có rất nhiều Linh Nguyên quả, không bằng đại ca cùng Thiên Tuyệt hai người đem chúng ăn toàn bộ, chỉ cần hai người có thể tấn chức đột phá đến Huyền tôn tứ phẩm, như vậy chúng ta và Thanh Lân học viện có lực lượng tương quan rồi.” Vân Khê đề nghị.

Chiến Thiên Dực lắc đầu: “Vô dụng thôi, Linh Nguyên quả đối với Huyền tôn nhất phẩm, nhị phẩm còn có tác dụng, đến Huyền tôn tam phẩm chúng sẽ mất hiệu quả. Ta muốn muội tử cùng Dạ lão đệ, Độc Cô lão đệ ba người ăn vào Linh Nguyên quả, tăng thêm thực lực. Bởi tại trận đấu, các ngươi cũng phải ứng chiến, bài danh của học viện chính là do thực lực cá nhân cùng chiến tích chung tính đến.”

Long Thiên Tuyệt trầm ngâm một lúc mới mở miệng: “Với thực lực của ta bây giờ, còn có linh mạch phụ trợ, trong thời gian ngắn tăng lên Huyền tôn tứ phẩm cũng không phải quá khó, chỉ là thời gian từ giờ đến lúc tỷ võ sợ là không đủ. Nếu tìm được bảo vật đầy đủ linh nguyên, có thể trực tiếp hấp thụ thì khả năng tấn chức là rất cao.”

“Ta từng đọc qua bản chép tay của ông nội, nhớ rõ trong đó có ghi, tại Long Tường đại lục có một số địa phương, ở đó có rất nhiều linh thạch mà bao hàm trong đó là linh nguyên cực phong phúc, cực dễ hấp thu. Mà những linh thạch này cũng chia thành các cấp bậc khác nhau như Hoàng phẩm linh thạch, Huyền Phẩm linh thạch, Địa phẩm linh thạch, Thiên phẩm linh thạch. Một viên Hoàng phẩm linh thạch bao hàm lượng linh nguyên có thể sánh với lượng linh nguyên của mười viên Linh Nguyên quả; một viên Huyền phẩm linh thạch thì lại sánh bằng một trăm viên Linh Nguyên quả; một viên Đại phẩm linh thạch tương đương với một nghìn viên Linh Nguyên quả. Nếu có được một viên Thiên phẩm linh thạch, vậy thì càng khó lường, trực tiếp sánh bằng hiệu lực của một vạn viên Linh Nguyên quả.” Dạ Hàn Nhật bình tĩnh nói ra, làm cho mọi người có chút hi vọng.

Theo như lời hắn nói, nếu như có thể tìm thấy một viên Thiên phẩm linh thạch, như vậy Long Thiên Tuyệt trong thời gian ngắn đột phá Huyền tôn tứ phẩm chắc chắc không có vấn đề gì.

Nhưng vấn đề là, linh thạch trân quý như vậy, đâu có dễ tìm!

“Loại linh thạch này ta cũng từng nghe nói. Tại một số thành thị cùng đại hội đấu giá, có chút ít Hoàng phẩm linh thạch cùng Huyền phẩm linh thạch được bán, giá trị liên thành, không phải người bình có thể mua được. Địa phẩm linh thạch cùng Thiên phẩm linh thạch càng hiếm thấy hơn, cho dù có người lấy được, cũng sẽ không màng tới đại hội đấu giá.” Chiến Thiên Dực nói.

“không mua được, chúng ta tự mình tìm. Dạ đại ca, trong bản chép tay của gia gia huynh có ghi lại nơi nào tồn tại linh thạch này hay không? Có lẽ chúng ta có thể đi tìm thử, biết đâu có thể tìm thấy.” Vân Khê nhìn về phía Dạ Hàn Nhật.

“Trong bản chép tay của gia gia ta có ghi lại nơi có linh thạch, tổng cộng có ba chỗ, trong đó có hai nơi được ghi rất mơ hồ, nhưng nơi thứ ba thì lại rất rõ ràng, chính là Côn Luân tiên cảnh.”

“Côn Luân tiên cảnh cách học viện chúng ta mấy trăm dặm, nếu chúng ta ngày đêm đi không nghỉ, có thể trong vòng ba ngày là đến.” Chiến Thiên Dực đột nhiên nghĩ ra, hai mắt sáng lên, nói “Ta chợt nghĩ tới, Vạn Hoàng học viện chúng ta còn có một vị để tử là người Long gia, tên Long Hựu Đình. Vị Long sư đệ này một năm trước đi Côn Luân tiên cảnh lịch lãm, thời điểm đó, đệ ấy cũng đã là Huyền tôn nhị phẩm cảnh giới, không biết đến hiện tại đã tiến bộ thêm bước nào chưa. Nếu như có đệ ấy gia nhập, thực lực của chúng ta chắc chắn sẽ cường đại hơn.”

“Long Hựu Đình?” Long Thiên Tuyệt nghe được tên này, đột nhiên ngẩng đầu, trong đôi mắt hiện ra ánh sáng khác thường

4 thành viên đã gởi lời cảm ơn Yến My về bài viết trên: Jenny Chau, LinMin, kieumy0810, trankim

Thành viên đang xem chuyên mục này: Bebong1311, Dk97, gaubu, hanhdang, hautran25121990, Hồng Ngọc(DD), kate0306, lenhuhanh, Nguyễn Thị Thúy Hoa, Stephanie_1002, tumcam và 229 khách

Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm

Tôi muốn tham gia ghi âm truyện cho diễn đàn. Mi mi nhon: Được chứ admin

Snow à xl ღDuღ: ta bấm nhầm nút xóa tn của mi rồi kkk

Góc Nhìn Khác Về Bài Đồng Dao “Mèo Chuột”

Bài đồng dao “Con mèo mà trèo…” hết sức quen thuộc mà bao thế hệ người Việt từng được nghe bà, nghe mẹ hát ru và thuộc lòng từ thuở nằm nôi, đã được ghi lại trong sách giáo khoa: “Con mèo mà trèo cây cau/ Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà/ Chú chuột đi chợ đàng xa/ Mua mắm mua muối giỗ cha con mèo!” (nguồn SGK Ngữ văn 7, trang 53, tập I – NXB Giáo dục, 2007)

Như các bài đồng dao trong những trò chơi trẻ em ở mọi miền trên đất nước đều có nội dung khá giống nhau, bài “Con mèo mà trèo…” lưu truyền ở các vùng cũng chỉ khác biệt nhau một vài từ/ tiếng địa phương mà thôi. “Con/ (chú) mèo mà/ (mày) trèo cây cau/ Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà/ Chú chuột đi chợ đàng/ (đường/ đồng) xa/ Mua mắm mua muối giỗ cha con/ (chú) mèo!”.

Dễ dàng nhận thấy, bài đồng dao “Con mèo mà trèo cây cau” này nằm trong hệ thống các bài ca dân gian có cùng mô-típ câu mở đầu theo cấu trúc quen thuộc [chủ thể – “mà” – vị thể] như: Con kiến mà leo cành đa…/ Con cò mà đi ăn đêm…/ Cái kiến mà kiện củ khoai… Bài đồng dao đối đáp này có thể tạm xác định hai phần hỏi – đáp rõ rệt: – Con mèo mà trèo cây cau/ Hỏi thăm chú chuột đi đâu vắng nhà. – Chú chuột đi chợ đàng xa/ Mua mắm mua muối giỗ cha con mèo!

Hai nhân vật cũng được xác định rõ và nhắc đi nhắc lại trong bài đồng dao, với từ xưng hô phân biệt: chú chuột và con mèo. Tuy chỉ gồm 4 câu ngắn gọn, cô đúc, bài đồng dao đã gây băn khoăn, thắc mắc cho người đọc từ bao đời nay.

Mèo là một trong những con vật nuôi gần gũi, thân thiết của con người. Mèo còn giúp con người bắt chuột, hạn chế những thiệt hại do chuột gây ra. Còn chuột, ai cũng biết, là loài phá hoại, đáng ghét. Trong đời sống mèo là kẻ thù truyền kiếp, không đội trời chung với chuột, có tập tính bắt chuột để ăn thịt. Quan hệ giữa chúng là mối quan hệ nước lửa, loại trừ, sống còn. Khá nhiều băn khoăn nảy sinh trong bao thế hệ người đọc khi tiếp xúc với bài đồng dao, như: Chuột có làm tổ trên cây cau? Mèo có ăn mắm muối? Nhân vật nào hỏi và trả lời? Và băn khoăn bao trùm nhất chính là ý nghĩa của bài đồng dao là gì?

Có ý kiến cho rằng: Bài đồng dao phản ánh sự giả tạo của con mèo và sự khôn ngoan của con chuột. Ý hàm ngôn là trong xã hội còn kẻ mạnh ức hiếp người yếu, và kẻ mạnh thường ngụy trang tinh vi bằng bộ mặt giả nhân giả nghĩa. Bài ca dao toát lên một tiếng kêu công lý, một tiếng cười thông minh, sắc sảo như một màn kịch ngắn hấp dẫn và thú vị, kết thúc bằng câu chửi gằn giọng độc địa của chú chuột “cha con mèo”! Ý kiến khác lại cho rằng: Chú chuột đã “chơi khăm” con mèo thông qua tuyên bố “giỗ cha con mèo” bằng mắm với muối, thực chất là nhằm nguyền rủa dòng họ nhà mèo.

Cách dùng từ “hỏi thăm”, “chú chuột” nói lên sự dối trá, tinh quái của mèo. Nhưng chú chuột tinh khôn, láu lỉnh không dễ bị đánh lừa, lại nói kháy mèo cho bõ ghét, cho hả giận! “Đi chợ đàng xa”, nghĩa là chuột muốn nói với mèo rằng mình đã cao chạy xa bay rồi, không tóm được đâu! Mèo tinh quái nhưng chuột còn tinh ranh hơn. Kết cuộc là cảnh chú chuột nhỏ bé tinh khôn đã thắng lão mèo to xác hung dữ – một kết thúc có hậu.

Thêm một góc nhìn khác: Chẳng hề có chuyện mèo chuột ở đây, mà chính là chuyện con người. Bài đồng dao mách nước cho kẻ yếu cách ứng xử với kẻ mạnh; chuột khôn khéo, mềm mỏng đáp lại sự “ân cần hỏi han” của mèo để cầu sự bình an theo phương châm “Mạnh dùng sức, yếu dùng chước”.

Ở các làng quê Việt Nam, chúng ta thường thấy cảnh “con mèo trèo cây cau” mài vuốt theo tập tính sinh vật thông thường của nó. Mượn hình ảnh ngộ nghĩnh đó, tác giả dân gian đã sáng tác nên bài đồng dao vui vẻ, sinh động mà trong đó, hai nhân vật mèo – chuột trở thành đôi bạn thân thiết, sống biết quan tâm đến nhau. Trong bài đồng dao, với những hình ảnh đẹp, không còn mối quan hệ đối nghịch sống chết giữa mèo và chuột, mà trở thành câu chuyện cảm động trong thế giới tâm hồn trẻ thơ hồn nhiên qua nhiều thế hệ. Qua “đôi mắt xanh non” của trẻ em, đôi bạn mèo – chuột hiện lên chan hòa tình bằng hữu thân thiện, nhân hậu. Tác giả dân gian đã rất có lý khi quan niệm rằng chưa nên gieo vào đầu óc trẻ thơ chuyện thù hằn, giết chóc lẫn nhau giữa muôn loài, mà hãy nên nuôi dưỡng tình cảm nhân hậu, yêu thương, nghĩa tình trong đầu óc trẻ.

Rõ ràng, bài đồng dao này đưa ra một bài học cho trẻ em về lòng nhân ái, chung sống hòa bình, chưa biết đến hận thù giữa muôn loài. Lời lẽ dung dị, dễ hiểu, không triết lý cao siêu, nhưng gói ghém tình ý rất sâu sắc; không phải chỉ để ru em, mà còn nhằm cho người lớn suy ngẫm để giáo huấn con cháu. Văn hóa thế giới cũng không thiếu những con chuột nổi tiếng từ bao lâu nay. Đó là chú chuột Mickey, hay như cặp Tom & Jerry trên phim ảnh thiếu nhi; chúng không hề đối kháng sống – chết mà chỉ vui đùa, hóm hỉnh, nghịch ngợm, chung sống hòa bình, được cả trẻ em lẫn người lớn yêu thích. Chúng tôi thiên về quan điểm đây chỉ là một bài đồng dao thuần túy, nhằm cung cấp cho trẻ em những hiểu biết thường thức từ gần đến xa, từ cụ thể đến trừu tượng, trong buổi đầu các em làm quen, tiếp xúc với các sự vật, hiện tượng tự nhiên và xã hội xung quanh mình, qua lời hát ru của bà, của mẹ, tương tự như các bài hát ru khác: “Con mèo con chuột có lông/ Cây tre có mắt, nồi đồng có quai” hay bài “Con gà cục tác lá chanh…”, “Thằng Cuội ngồi gốc cây đa…”… Về mặt nghệ thuật, bài đồng dao ngắn gọn “Con mèo mà trèo cây cau” tái hiện một màn hoạt cảnh sinh động, tự nhiên, dễ nhớ, dễ thuộc.

Trẻ em tìm thấy trong bài nhiều tri thức thường thức cùng một mẩu chuyện vui, hấp dẫn về những con vật quen thuộc; người lớn cũng cảm nhận từ bài đồng dao triết lý nhẹ nhàng, giàu tính nhân văn của ông cha mình. Chính vì vậy mà bài đồng dao này được cả trẻ em và người lớn đều nhớ, đều thuộc; được truyền tụng trong dân gian từ đời này sang đời khác và sẽ còn được lưu truyền mãi.

Cập nhật thông tin chi tiết về Bộ Dao Mèo Phúc Sen trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!