Xu Hướng 6/2023 # Câu Chuyện Đẫm Nước Mắt Phía Sau Sự Xuất Hiện Của Nàng Mèo Hello Kitty Nhật Bản # Top 9 View | Viec.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Câu Chuyện Đẫm Nước Mắt Phía Sau Sự Xuất Hiện Của Nàng Mèo Hello Kitty Nhật Bản # Top 9 View

Bạn đang xem bài viết Câu Chuyện Đẫm Nước Mắt Phía Sau Sự Xuất Hiện Của Nàng Mèo Hello Kitty Nhật Bản được cập nhật mới nhất trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Truyền thuyết về Hello Kitty – Một câu chuyện đẫm nước mắt nhưng ẩn chứa thông điệp ý nghĩa

Là một đất nước công nghiệp, nên cuộc sống của người Nhật rất bận rộn, họ gần như không có thời gian để giành cho gia đình của họ, người lớn thi đi làm, trẻ em đi học, ngày nào cũng như ngày nào. 

Khóc một lúc, cô ngẩng lên thì thấy một ông lão đang ngồi ngay cạnh mình. Ông lão hỏi cô bé: – Cháu gái, tan học rồi sao không về nhà mà lại khóc? Cô bé òa khóc: – Cháu không muốn về nhà. Ở nhà buồn lắm, không có ai hết. Không ai nghe cháu nói! – Vậy ông sẽ nghe cháu! Nghe ông lão nói vậy cô bé vừa khóc vừa kể cho ông nghe tất cả những uất ức, những nỗi buồn trong lòng bấy lâu nay. Ông lão im lặng lắng nghe, không một lời phán xét. Cuối cùng, khi cô bé kể xong, ông khuyên cô bé đừng buồn nữa và bảo cô hãy đi về nhà. Cũng từ hôm đó trở đi, cứ tan học là cô bé vào công viên ngồi kể chuyện cho ông già nghe. 

Cho đến một hôm, cô bé bị một bạn trong lớp đánh. Vốn yếu đuối không làm gì được, cô uất ức và chạy ngay đến công viên để tìm đến ông lão chia sẻ. Cô bé vội vã, chạy qua đèn đỏ…và… Ngày biết tin cô bé mất, vẫn trong công viên đó, vẫn trên chiếc ghế cô bé hay ngồi, có một ông lão lặng lẽ đốt một hình nộm bằng giấy. Đó là món quà mà ông muốn đưa cho cô bé ngày hôm trước, nhưng mãi mãi không đưa đến tay cô bé được. Hình nộm là một con mèo đáng yêu, trắng trẻo, có đôi tai to, đôi mắt tròn xoe, nhưng điểm đặc biệt là nó không có miệng. Ông lão muốn nó ở bên cạnh cô bé, có đôi tai to để lắng nghe cô bé tâm sự mọi chuyện, không có miệng để không bao giờ phán xét.

Chính vì vậy, hiện nay trên bàn học của mỗi học sinh Nhật không thể thiếu một búp bê hình mèo không có miệng – Hello Kitty. Mèo Hello Kitty ra đời mang sứ mệnh lớn lao, đó là lắng nghe tâm sự của mọi người.

Hello Kitty – Người bạn tâm tình thân thiết của các bé

Hình ảnh cô mèo Hello Kitty như là lời nhắc nhở chúng ta nên dành thời gian cho những người yêu thương, phải biết lắng nghe và chia sẻ. 

Sự xuất hiện của mèo Hello Kitty đầu tiên 

Hello Kitty đã xuất hiện lần đầu tiên như một chi tiết trang trí cho ví đựng tiền của các cô gái được sáng tạo từ năm 1974 bởi  nhà thiết kế Ikuko Shimizu của công ty Sanrio.

Mèo Hello Kitty trở nên nổi tiếng trên thị trường vào đầu những năm 1980 nhờ nét vẽ của bà Yuko Yamaguchi. Bà Yamaguchi quyết định đặt tên cho cô mèo, cho cô mặc trang phục của cầu thủ bóng chày, với quần áo kiểu Trung Quốc hay áo cô dâu và tạo cho cô một người bạn trai là Daniel. Hình ảnh cô mèo Kitty đáng yêu xuất hiện diện ở mọi vật dụng gần gũi với con người, từ những chiếc điện thoại di động đến máy tính xách tay, balo, cốc…

Hình ảnh mèo Hello Kitty xuất hiện ở mọi vật dụng gần gũi trong cuộc sống hàng ngày

Nhờ thiết kế không có miệng, do đó các bé có thể chọn bất cứ một biểu hiện nào của Kitty bằng cách vẽ miệng, tạo cảm xúc cho cô mèo dễ thương của mình. Kitty trở thành một người bạn rất thân, cùng chia sẻ vui buồn với các bé gái và trở thành cơn sốt trên toàn thế giới.

Mèo Hello Kitty – Những mốc thời gian đáng nhớ 

Công viên Sanrio Puroland – Thiên đường mèo Hello Kitty tại Nhật Bản

Công viên Sanrio Puroland nằm ở Tama New Town, Tokyo, Nhật Bản thực sự là điểm đến đáng mơ ước dành cho những tín đồ của cô mèo đáng yêu Hello Kitty.

   

Hàng năm Sanrio Purolandđón hơn 1,5 triệu lượt khách du lịch đến tham quan

Tại đây, bạn có thể tới nhà của Hello Kitty, gặp gỡ cô mèo nổi tiếng, tìm hiểu sở thích, thời trang và những lời an ủi của cô. Bạn có thể lên chuyến tàu đi quanh công viên, sơn mặt hoặc thưởng thức món bánh cuộn có hình mặt Hello Kitty.

 

 

Các chương trình biểu diễn với những nhân vật tưởng tượng sẽ đem lại cho bạn không khí cực kì sôi động.

 

Công viên Sanrio Puroland mở cửa gần như hàng ngày với giá vé vào cửa các ngày trong tuần là 27 đôla đối với người lớn.

TƯ VẤN XKLĐ NHẬT BẢN 24/7

Bạn có thắc mắc cần giải đáp, hãy liên hệ với cán bộ tư vấn

HOTLINE: 0867 165 885

Hỗ trợ tư vấn 24/7 qua: Call, Message, Zalo, SMS

Nếu không tiện nói chuyện qua điện thoại hoặc nhắn tin ngay lúc này, bạn có thể YÊU CẦU GỌI LẠI bằng việc nhập số điện thoại vào form bên dưới để được cán bộ tư vấn của công ty liên lạc hỗ trợ.

 

Câu Chuyện Về Con Mèo Hello Kitty

Theo như Truyền thuyết thành thị (urban legend), vào thập niện 70 có một cô bé 14 tuổi bị ung thư vòm miệng. Các bác sĩ rốt cuộc làm mất hy vọng chữa trị cuối cùng cho cô bé. Do đó, mẹ của cô bé, Ikaka Shimizu, đã tuyệt vọng đến mức phải cầu viện nhà thờ và thánh thần. Nhưng việc đó chẳng có kết quả gì và khiến người thân cô bé tin vào huyền thuật và Satan. Cuối cùng, họ lập một giao ước với quỷ.

Để cứu con gái của mình, người mẹ đã hứa sẽ tạo ra một hãng danh tiếng trên toàn cầu, quỷ sẽ giữ phần của mình trong đó và người mẹ cũng thế. Hello Kitty được tạo ra.

Từ Hello trong tiếng Anh nghĩa là Chào, và từ Kitty trong tiếng Trung nghĩa là Ác Quỷ. Vậy Hello Kitty có nghĩa là “Chào ác quỷ”.

Người ta thường tò mò vì sao Hello Kitty không có miệng. Đó là vì con gái nhà thiết kế bị ung thư vòm miệng.

..

Cuộc sống của người Nhật rất tất bật. Trong thời đại công nghiệp, máy tính và tên lửa, người lớn đi làm, trẻ em đi học, cứ thế hàng ngày, hàng tuần… Họ ít có thời gian để ý đến nhau. Cuộc sống tẻ nhạt, nhưng có lẽ họ không cảm thấy vậy, vì họ còn quá bận rộn với công việc hàng ngày.

Một cô bé sống trong một gia đình điển hình như vậy. Bố mẹ đi làm thì cô bé đến trường, rất ít khi gặp nhau. Cô muốn nói chuyện nhưng không biết nói với ai. Chẳng ai có thì giờ ngồi nghe cô nói. Bạn bè cũng cuốn quýt với những ca học, một số thì mải mê với trò chơi điện tử hiện đại với hình ảnh ảo ba chiều như thật. Cô bé cảm thấy cô đơn và thu mình vào vỏ ốc. Nhưng cô cũng không được yên, vì cô rất bé nhỏ và nhút nhát nên hay bị những đứa trẻ lớp trên trêu chọc, giật cặp sách, giật tóc, đôi khi cả đánh nữa.

Một buổi chiều, khi bị nhóm bạn lớp trên lôi ra làm trò đùa, cô buồn bã đi ra công viên gần nhà, ngồi trên ghế đá và khóc. Khóc một lúc, cô ngẩng lên thì thấy một ông già đang ngồi cạnh mình. Ông già thấy cô ngẩng lên thì hỏi:

– Cháu gái, tan học rồi sao không về nhà mà lại khóc?

Cô bé lại oà lên tức tưởi:

– Cháu không muốn về nhà. Ở nhà buồn lắm, không có ai hết. Không ai nghe cháu nói! – Vậy ông sẽ nghe cháu!

Và cô bé vừa khóc vừa kể cho ông già nghe tất cả những uất ức, những buồn rầu trong lòng bấy lâu nay. Ông già cứ im lặng nghe, không một lời phán xét, không một lời nhận định. Ông chỉ nghe. Cuối cùng, khi cô bé kể xong, ông bảo cô đừng buồn và hãy đi về nhà.

Từ đó trở đi, cứ tan học là cô bé vào công viên ngồi kể chuyện cho ông già nghe. Cô thay đổi hẳn, mạnh dạn lên, vui vẻ lên. Cô bé cảm thấy cuộc sống vẫn còn nhiều điều để sống.

Cho đến một hôm, cô bé bị một bạn trong lớp đánh. Vốn yếu đuối không làm gì được, cô uất ức và nóng lòng chạy đến công viên để chia sẽ cho vơi bớt nỗi buồn tủi. Cô bé vội vã, chạy qua đèn đỏ…

*

Ngày biết tin cô bé mất, vẫn trong công viên, vẫn trên chiếc ghế đã mà cô bé hay ngồi, có một ông lão lặng lẽ đốt một hình nộm bằng giấy. Đó là món quà mà ông muốn đưa cho cô bé ngày hôm trước, nhưng không thấy cô bé đến. Hình nộm là một con mèo rất đẹp, trắng trẻo, có đôi tai to, mắt tròn xoe hiền lành, nhưng không có miệng. Ông già muốn nó ở bên cạnh cô bé, mãi lắng nghe cô mà không bao giờ phán xét.

Từ đó trở đi, trên bàn học của mỗi học sinh Nhật thường có một búp bê hình mèo không có miệng – Chú mèo hiện nay đã mang hiệu “Hello Kitty” (bạn đã bao giờ để ý mèo Hello Kitty không hề có miệng?) – chú mèo được làm ra với mục đích lắng nghe tất cả mọi người.

Chuyện Con Mèo Dạy Hải Âu Bay, Một Câu Chuyện Thấm Đẫm “Tình Mèo”

Hello anh em, hôm nay mình sẽ giới thiệu một cuốn sách mà mình vừa mới đọc rất là phê. Đó là cuốn: Chuyện con mèo dạy hải âu bay 😙

Một con hải âu lúc mới đẻ ra nó đã biết bay chưa?

Chưa, chắc chắn là chưa rồi. Lúc đó nó chỉ biết kêu “chip chip” thôi chứ chưa biết bay gì hết.

Muốn bay được, con hải âu con cần quãng thời gian dài sống chung với mẹ của nó. Học cách mở cánh, cách chạy đà, rồi dang cánh như thế nào. Chỉ có sống với mẹ nó. Dần dần bắt chước và làm theo hải âu mẹ, thì lúc đó hải âu con mới có thể bay được.

Hải âu là một loài bay rất trâu bò. Nó có thể bay từ Hà Nội tới New York mà không cần nghỉ. Việc từ một con chim non mới vỡ trứng để bay được là cả một quá trình dài, rất dài và rất dài.

Nhưng mà vẫn có chuyện, một con hải âu con bay được, không cần dựa vào mẹ của nó. Mà lại dựa vào một… con mèo! Và đây chính là nội dung chính xuyên suốt cuốn sách này: chuyện một bà mèo, dạy hải âu bay.

Chuyện kể về một đám mèo ở bến cảng thành phố Hamburg nước Đức. Trong đó có một còn mèo mập ú đen thui tên là Zorba, anh mèo này là nhân vật chính trong truyện.

Một ngày nọ Zorba nhặt được một quả trứng hải âu. Với lời hứa chăm sóc và dạy cho con hải âu con này bay được. Zorba cùng đám mèo đã trải qua một chặng hành trình dài vô cùng lý thú.

1. Non-stoppable

Đọc xong nhìn lại thì thấy sao cuốn này mình đọc nhanh quá. Thật sự là cuốn này anh em chỉ cần khoảng 2 buổi tối là đọc xong rồi. Cuốn này không dày, vô cùng dễ đọc và hấp dẫn.

Chuyện con mèo dạy hải âu bay chỉ vỏn vẹn 139 trang. Tác giả Luis Sepulveda là người Chile. Mình không biết bản gốc viết sao, mà sao dịch ra tiếng Việt đọc lại mượt và hay đến như vậy!!!

Tình tiết vô cùng đơn giản. Giọng kể cũng bình thường. Có sao kể vậy. Lời thoại của các nhân vật cũng rất thật. Mình nghĩ chính vì mấy yếu tố này mà Luis Sepulveda mới có thể thu hút người đọc đến vậy.

2. Chuyện con mèo dạy hải âu bay

Luis Sepulveda biến hóa quá ảo diệu các nhân vật trong cuốn sách.

Như mình kể thì nhân vật chính trong câu chuyện là một con mèo mập ú đen thui thùi lùi. Ngoài ra còn có các nhân vật như:

Đại tá: là một con mèo lớn tuổi và có tiếng nói trong bến cảng. Anh mèo này thì có mối quan hệ rất rộng và không ít lần đề xuất cao kiến gỡ rối cho cả hội. Xuyên suốt truyện thì anh mèo này rất nhiệt tình. Lâu lâu ra oai, đọc rất mắc cười!

Thư ký Secretario: anh này là thư ký của anh Đại Tá phía trên. Secretario là một con mèo gốc Ý. Đặc điểm của anh này là nói lắp, nói trại, cà lăm, nói chung tới thoại anh này là mắc cười thôi rồi.

Secretario và Đại tá sống trong một nhà hàng Ý và được ông chủ nhà hàng hết mực cưng chiều. Món khoái khẩu của hai anh này là món mì Ý.

Einstein: đúng như tên gọi, anh mèo này rất thông thái và có phần hơi… mát mát xíu. Anh này có 1 bảo bối, đó là cuốn từ điển bách khoa. Einstein là chỗ dựa của cả bầy mèo mỗi khi chúng nó cần tìm hiểu về một thông tin gì mới.

Matthew: truyện nào cũng phải có nhân vật phản diện. Matthew chính là tên này. Nói phản diện vậy thôi chứ cha này chả làm được trò chống gì hết. Không phải phản diện kiểu cướp bóc, đâm chém nhau gì hết. Mà phản diện rất nhẹ nhàng các bạn à :))) chỉ làm tăng độ khó cho game xíu thôi.

Đây là cái mình thấy thực sự hay ở Chuyện con mèo dạy hải âu bay. Mọi thứ đều được làm rất nhẹ nhàng nhưng lại rất lôi cuốn.

“Thật là nực cười! Bọn khố rách áo ôm làm cái trò gì mà thuyết phục được mày tin rằng mày là một trong số chúng thế?

Mày ngó lại mày tí coi: Mày có hai chân, và mèo thì có bốn chân. Mày có lông vũ, còn chúng có lông mao. Còn đuôi mày? Ơ? Đuôi mày đâu ấy nhĩ?

Mày cũng dở hơi chả kém gì con mèo kia, bỏ cả đời cắm đầu vào mấy cuốn sách rồi rên lên, ‘Khủng khiếp’, ‘Khủng khiếp!’ Đồ chim đần độn. Và mày có biết tại sao lũ đó lại tỏ ra tử tế với mày như thế không? Chúng nó đang đợi mày béo nẫn ra, rồi làm thịt mày thành bữa ăn ra trò. Chúng sẽ chén tuốt cả lông lẫn xương của mày!”

Đoạn Matthew hách dịch với Lucky – con chim hải âu con

Lucky: con chim hải âu con mà Zorba và đồng bọn nhận nuôi và tập cho bay. Lucky là một con chim hải âu giống cái. Lúc nào cũng nghĩ mình là mèo. Và… không cần phải bay!!!

Zorba ngẩn ra ngẫm nghĩ mất một lúc: “Phải. Từ chỗ không biết gì con bé đã thấu hiểu được điều quan trọng nhất.” Zorba nói.

“Ô, thế sao? Đó là cái gì?” con người hỏi

“Chỉ những kẻ thực sự dám thì mới có thể bay.”

Một trong những câu kết ấn tượng trong sách 🙂

Chuyện con mèo dạy hải âu bay là một cốt truyện hấp dẫn, mạch lạc. Với tình tiết vô cùng đơn giản nhưng lại rất lôi cuốn, xoay quanh 6 nhân vật đặc sắc này.

Cuốn này quả thực là số zách để xả stress!

Thường thì làm phim người ta dễ làm đoạn gây cười hơn so với làm sách. Vì làm phim có diễn viên, người xem thấy được cảnh nhân vật hành động, nghe được nhân vật nói và cảm được cảm xúc của nhân vật.

Còn sách thì người đọc phải tưởng tượng trong đầu từ A tới Z. Do đó, để gây cười trong một cuốn sách, câu chuyện phải có một vài tình tiết tự nhiên, lặp đi lặp lại nhưng không chán. Đó phải là thật, để khi người ta đọc, người ta sẽ tưởng tượng theo một cách tự nhiên nhất. Thì vậy nó mới hay.

Một số tình tiết mình thấy thú vị trong chuyện như:

Vụ con mèo Secretario suốt ngày phát âm sai hay đọc lẹo lưỡi. Cái này lâu lâu tác giả chấm vô vài phát. Ví dụ tình thế đang căn mà ổng chấm vô vài phát, cho con mèo đọc thoại sai lên sai xuống nó độc lạ lắm. Làm mình chả bao giờ thấy chán, mà còn bật cười nữa.

“Khẩn cấp! Lúc nào mà chã có gã nào đó với ba cái chiện cấp tốc vào giờ chót. Để tôi coi có làm được gì không, nhưng chỉ là vì nó rứt khẩn cấp đấy nhá.”

Tình tiết thứ hai là đoạn gần cuối truyện, khi mà đám mèo gần như bó tay trong việc giúp Lucky bay được.

Nó buộc phải nhờ đến sự giúp đỡ của… một con người. Đoạn này là cuộc trò chuyện giữa đám mèo vô cùng ly kỳ.

Tụi mèo có 1 lời nguyền, đó là: bất cứ con mèo nào, cũng không được phép nói tiếng người với con người. Vì nếu không, con người sẽ bắt nó làm hàng đống những thí nghiệm ngu ngốc. Hoặc bắt nhốt sau song sắt làm trò hề cho thiện hạ như lũ mèo lớn.

Bọn mèo rút kinh nghiệm rất nhiều từ lũ cá heo khi chúng cố phô diễn trí thông minh cho loài người. Và rồi, chúng bị kết án diễn suốt ngày như một thằng hề trong công viên nước.

Nhưng rồi bọn mèo quyết định như thế nào. Zorba và đồng bọn đã gặp con người như thế nào. Và tụi nó sẽ nói những gì để con người khỏi bị sốc. Đây sẽ là một trong những tình tiết đắt giá nhất trong chuyện.

4. Ngắn quá…!

Nếu có 1 điểm chê thì có lẽ là về độ dài của câu chuyện. Một cuốn sách hay như vầy mà chỉ 139 trang thì là quá đáng tiếc.

Truyện đưa người đọc phiêu lưu cùng nhân vật, hết tình huống này đến tình huống khác. Vậy mà kết thúc cái rụp, rất nhanh và chóng vánh. Cái này làm cho mình thấy hơi thiếu thiếu gì đó. Vì đã lẽ ra phải còn gì đó để đọc tiếp chứ. Mà tác giả đóng nhanh quá, nên đâm ra mình cảm thấy thiếu thiếu gì đó sau khi đọc sau.

Nhưng nhìn chung đây là 1 cuốn sách cực hay. Ba từ nói về Chuyện con mèo dạy hải âu bay là:

Nhẹ nhàng

Hài hước

Nhân văn

Cái nhân văn nãy giờ mình không nói. Nhưng khi đọc thì chắc chắn anh em sẽ hiểu được tại sao cuốn sách lại có tính nhân văn. Giọng văn cuốn này rất giống cuốn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ của Nguyễn Ngọc Thuần. Nhẹ nhàng và đơn giản.

Chuyện con mèo dạy hải âu bay, mình tin rằng sẽ rất tiếc cho những anh em nào chưa đọc được cuốn này 🙂 Bái bai và hẹn gặp anh em ở những bài viết sau.

Like this:

Like

Loading…

“Sự Tích” Chú Mèo Hello Kitty

Có một cô bé là con gái duy nhất của một cặp vợ chồng trẻ và có lối sống hiện đại. Bố mẹ cô luôn bận rộn với những chuyến công tác và lịch trình làm việc dày đặc. Cô bé thì ngày nào cũng đến trường để tham gia vào những hoạt động ngoại khóa nào đó. Thế nhưng, vì bé nhỏ và nhút nhát nên cô bé thường bị những đứa trẻ ở lớp trên trêu chọc, giật cặp sách, giật tóc, đôi khi còn bị đánh. Cô bé khao khát được nói chuyện với ai đó, nhưng chẳng ai dành thì giờ ngồi nghe. Nỗi sợ hãi, lạc lõng khiến cô ngày càng thu mình trong vỏ ốc cô đơn.

Một buổi chiều, khi bị nhóm bạn trên lớp lôi ra làm trò đùa, cô bé buồn bả đi ra công viên gần nhà, ngồi thu mình trên ghế đá và khóc. Một lúc sau, khi ngẩng lên, cô nhìn thấy một ông lão đang ngồi cạnh mình. Ông lão mĩm cười ân cần hỏi;

-Cháu gái, tan học rồi sao cháu không về nhà mà ngồi đây khóc ?

Được khơi mở, cô bé oà lên tức tưởi:

-Cháu không muốn về nhà, ở nhà buồn lắm, không có ai hết, không ai nghe cháu nói!

-Vậy ông sẽ nghe cháu nói! – Ông lão nói rồi nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô bé.

Vừa khóc, cô bé vừa kể cho ông lão nghe tất cả những uất ức, buồn rầu trong lòng từ bấy lâu nay.Ông lão cứ im lặng nghe, không một lời phán xét, không một lời phân định. Ông chỉ nghe. Cuối cùng, khi cô bé kể xong, ông bảo cô đừng buồn và hãy đi về nhà.

Từ hôm đó, hầu như chiều nào tan học cô bé cũng vào công viên ngồi kể chuyện cho ông lão nghe. Cô bé cảm thấy cuộc sống vẫn còn nhiều điều để sống. Cô thay đổi hẳn, mạnh dạn hơn, vui vẻ hơn.

Cho đến một hôm cô bé bị một bạn trong lớp trêu chọc và ức hiếp. Vốn yếu đuối không làm gì được, cô nóng lòng chạy đến công viên để chia sẻ với ông lão cho vơi bớt nỗi buồn tủi. Quá vội vã, cô bé chạy băng qua đèn đỏ và tai nạn đã xảy ra…

Ngày biết tin cô bé mất, vẫn trong công viên, vẫn trên chiếc ghế đá mà cô bé thường ngồi, có một ông lão lặng lẽ đốt những hình nộm bằng giấy. Đó là món quà mà ông muốn tặng cô bé ngày hôm trước, nhưng cô bé đã không đến được. Hình nộm là một chú Mèo rất đẹp, trắng trẻo,có đôi tai to, mắt tròn xoe hiền lành nhưng không có miệng. Ông lão muốn nó ở cạnh cô bé, mãi mãi lắng nghe và không bao giờ phán xét.

Ngày nay, trên bàn học của mỗi học sinh Nhật thường có một con búp bê hình Mèo được mang danh hiệu là “Hello Kitty” nhưng điều đặc biệt là chú Mèo này không có miệng. Bởi vì được chú làm ra với mục đích lắng nghe mọi người nói.

Không biết ” sự tích” Hello Kitty này có thật hay không, chỉ biết rằng mỗi lần nhìn hình ảnh chú Mèo Hello Kitty là một lần chúng ta được nhắc nhở phải biết lắng nghe người khác- thực sự lắng nghe. Quả thật,với nhịp sống năng động của một xã hội công nghiệp chúng ta ngày càng trở nên vội vã và dường như ai cũng tất bật với công việc của mình. Với lý do vì phải chịu áp lực bận rộn của một lịch làm việc quá tải, chúng ta cho phép mình cắt bỏ một số mối quan hệ và cảm thấy việc phải đầu tư thời gian và sức lực cho các mối tương giao với người khác là không cần thiết. Một trong những nghịch lý thường xảy ra trong cuộc sống hiện đại đó là mặc dù sống trong thời đại mà các phương tiện thông tin liên lạc được trang bị ở mức độ tối tân, nhanh chóng và tiện dụng nhất, nhưng người ta vẫn có rất ít thời gian để quan tâm đến những người thân yêu trong gia đình. Trong gia đình, bố mẹ đi làm, đi công tác, con cái đi học, nếu có liên lạc với nhau thì cũng chỉ là những tin nhắn ngắn gọn để gởi những thông tin cần thiết. Về đến nhà, mọi người đều mệt mõi, vài câu chào hỏi chiếu lệ rồi ai cũng muốn tìm sự nghỉ ngơi, yên tĩnh cho riêng mình. Chẳng ai muốn trò chuyện hay muốn quan tâm đến những thành viên còn lại. Chẳng còn ai kịp để ý cuộc sống của mình đang trôi qua trong sự tẻ nhạt và đơn điệu. Và dần dần mỗi người cảm thấy cô đơn ngay trong chính ngôi nhà của mình.

Nhưng trong thực tế cuộc sống, được công nhận, được thấu hiểu, được thừa nhận những cảm xúc luôn là những nhu cầu rất lớn lao của con người. Mà muốn thỏa mãn được những nhu cầu căn bản đó của người khác, chúng ta phải biết lắng nghe. Trong tiếng Anh từ nghe có hai động từ phân biệt rất rõ trạng thái, tinh thần của người nghe đó là hear và listen. Hear là nghe nhưng không chú tâm, ví như ta nghe tiếng ồn ào của đám đông, của xe cộ…âm thanh cứ thế mà rót vào tai ta, nhưng listen thì buộc ta phải lắng nghe với hết tâm tình, dành hết sự quan tâm cho đối tượng đang nói với mình. Chúng ta nghe không chỉ bằng tai mà còn nghe bằng ánh mắt, nụ cười và với cả trái tim của mình. Nếu chúng ta sử dụng tất cả những phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ đó bằng hết cả tâm tình yêu mến, cảm thông thì dù chúng ta không nói gì, nhưng là nói rất nhiều vì chúng có khả năng thay vạn lời trái tim muốn nói.

Sự bận rộn không chỉ khiến chúng ta không còn thời gian để lắng nghe người thân mà còn giết chết mối tương giao của chúng ta đối với Thiên Chúa bởi chúng ta cũng không có thời gian để lắng nghe tiếng Ngài kêu gọi, nhắc nhở từng giờ, từng ngày trong cuộc sống của mình. Hoặc có nhiều khi ta dành nhiều thời gian để đến với Chúa, để viếng Thánh Thể, nhưng khi ra về, lòng vẫn thấy trống rỗng, không sốt mến. Đó là vì trong buổi gặp gỡ, chúngta nói nhiều quá, cầu xin nhiều quá nhưng không hề biết thinh lặng, biết lắng nghe, Lời Chúa đã không có cơ hội tạo thành những cung bậc vang lên trong tâm hồn của mình. Trong khi kinh nguyện, lời cầu xin phổ biến trong các bản kinh vẫn là ” Lạy Chúa xin lắng nghe tiếng con van nài” hay ” xin Chúa lắng nghe tiếng con cầu xin” mà rất ít khi cầu xin cho con biết im lặng lắng nghe tiếng Chúa.

Lạy Chúa, khi tạo dựng hình hài con người, Ngài cho chúng con có một miệng nhưng có đến hai tai với ý muốn cho chúng con biết lắng nghe nhiều hơn là nói. Xin cho chúng con biết tạo những khoảng lặng trong cuộc sống của mình để lắng nghe tiếng Chúa, tiếng lương tâm, đồng thời cũng biết lắng nghe những vui buồn đang xảy ra trong đời sống của những anh em, người thân đang sống chung quanh chúng con với sự quan tâm chia sẻ và thái độ cảm thông chân thành. Amen .

Điền Phương Thảo

Cập nhật thông tin chi tiết về Câu Chuyện Đẫm Nước Mắt Phía Sau Sự Xuất Hiện Của Nàng Mèo Hello Kitty Nhật Bản trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!