Bạn đang xem bài viết Chợ Phiên Mèo Ở Thủ Đô được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Chợ Bưởi được xây dựng vào cuối thế kỷ XIX, đầu thế kỷ XX. Chợ xưa được định vị trên đất làng Yên Thái, ở bờ Tây Nam của Hồ Tây. Vùng kẻ Bưởi gồm khoảng chục làng mang tên Nghĩa Đô, Trung Nha, Vạn Long, Bái Ân, Yên Thái, Võng Thị, Trích Sài, Đông Xã, Hồ Khẩu… Đây là vùng đất thuận lợi cho giao thương buôn bán của dân các làng nghề ở Hà Nội và lân cận. Chợ Bưởi là một trong những chợ có tính lịch sử, văn hoá vào bậc nhất của đất Thăng Long. Theo các thư dịch cũ còn lại, chợ Bưởi từng có 15 gian hàng buôn các loại giấy do dân các làng nghề kẻ Bưởi làm ra, đó là giấy Bản của Yên Thái, giấy Moi của Hồ Khẩu, giấy Quỳ của Đông Xã, giấy Xề của Yên Hoa. Ngoài ra, chợ Bưởi còn bán các loại đại gia súc như trâu, bò, ngựa… Từ những dãy lán bằng phên nứa hoặc bày bán hàng ngay trên phố Bưởi, ngày nay, chợ Bưởi đã được xây dựng lại khang trang, hiện đại, do Tổng Cty Thương mại Hà Nội quản lý. Cứ vào ngày mồng 4 và ngày mồng 9 hàng tháng (4,9,14,19,24,29 Âm lịch) là phiên chợ Bưởi được họp để nhân dân quanh vùng tìm đến đây mua bán, trao đổi hàng hóa (mặt hàng chủ yếu là các giống cây trồng và vật nuôi). Cũng có nhiều người đến chợ Bưởi chỉ để ngắm hoa, cây cảnh và những vật nuôi gần gũi với gia đình, tìm lại nét văn hoá dân gian và sự thư thái cho tâm hồn trong nhịp sống ồn ã của hiện tại. Các loài vật nuôi được bán ở chợ Bưởi gồm có chó, mèo, gà, chim, thỏ… trong đó, mèo là một trong số những loài vật được bán nhiều nhất. Vào ngày chợ phiên họp, không chỉ những người chuyên buôn mèo bày bán hàng trong chợ mà nhiều người dân khắp các vùng lân cận của Hà Nội cũng đem những ổ mèo con mới được 2, 3 tháng tuổi đến chợ để bán lẻ hoặc bán cho các chủ buôn. Các giống mèo ta như mèo mướp, mèo tam thể chủ yếu được bán cho những người mua về nuôi với mục đích để bắt chuột, còn những chú mèo cảnh như mèo đen, mèo trắng lông xù lại thu hút nhiều người mua có thú chơi sinh vật cảnh. Một chú mèo mướp có giá bán từ 20.000 – 50.000 đồng, nhưng một chú mèo cảnh có giá bán lên tới triệu đồng. Theo một người buôn mèo ở chợ Bưởi, mèo lông xù hiện đang là giống mèo cảnh đắt nhất, chủ yếu được đưa về từ Thái Lan. Mèo lông xù có dáng vóc to lớn, mỗi con nặng chừng 4 – 5kg, lông trắng, xù như lông của những chú chó Nhật. Những người chơi mèo cầu kỳ thì tìm mua cho bằng được những chú mèo ta có đốm trắng ở giữa ngực và ở 4 chân. Theo dân gian, những chú mèo có các đặc điểm đó được gọi là “Thạch sùng bám ức, tứ túc mai hoa”, là những chú mèo hay chuột và rất khôn. Giống mèo này rất hiếm, thường thì người mua phải đặt trước hàng tháng mới có. Ở chợ Bưởi, những người bán mèo không quên dặn khách mua nhớ đem mèo trở lại sau khi mua vài tháng để “triệt sản” cho những chú mèo đực. Một khách mua mèo cảnh giải thích: “Phải thiến đi kẻo đến tuổi chúng đi ra ngoài tìm bạn, dễ bị “mèo tặc” đánh mất!”. Còn, ở chợ Mơ họp phiên vào các ngày 2, 7, 12, 17, 22, 27 Âm lịch hàng tháng. Nếu như mèo ta được bán nhiều ở chợ Bưởi, thì chợ Mơ lại chủ yếu bán mèo cảnh. Những ngày cuối năm, nhiều người đi chợ phiên Bưởi hoặc Mơ chỉ để mua một chú mèo với niềm tin, năm Mão nuôi mèo sẽ gặp nhiều may mắn! Xin được kết thúc bài viết này bằng câu ca: “Chợ Bưởi một tháng sáu phiên / Ngày tư, ngày chín cho duyên đèo bòng”. Quả vậy! Những ai đã một lần đi chợ phiên ở Hà Nội, hẳn sẽ muốn trở lại lần nữa. Sự quyến luyến ấy không chỉ bởi cái cảm giác thích thú khi được ngắm hoa, cây cảnh hay bế trên tay những chú cún, chú mèo dễ thương, mà còn bởi không khí chợ phiên gợi cho lòng người những cảm xúc thật ấm áp về những phiên chợ quê. Hình ảnh những phiên chợ quê bình dị, dân dã tưởng như đã xa lắc, chỉ còn trong trí nhớ của nhiều người con xa quê mà lại hiện hữu ngay giữa lòng Thủ đô Hà Nội…
Vĩnh Quỳ
Hoa Đô Sát Thủ Đặc Chủng Binh
Chu Minh đi tới đóng lại ‘Cánh cửa’, vỗ một cái trước mặt thủy tinh.
Tiểu đệ vội vàng quay cửa xe xuống.
“Chu ca, xin phân phó “
“Ngươi đem vợ của ta đưa trở về” Chu Minh nói.
Mà trong xe Tần Dao nhưng là tâm bỗng nhiên căng thẳng, chẳng lẽ hắn không về chung?
“Chu ca, ngươi làm sao bây giờ?” Hiện tại chỉ còn lại một chiếc xe rồi.
“Công ty của ta đi ngủ” Chu Minh khoát khoát tay, để cho hắn trực tiếp đi là được.
Tần Dao đôi mi thanh tú lạnh súc, nói thẳng câu lái xe.
Xe đi, Chu Minh nhưng là còn phải đi trong công ty một chuyến, đây cơ hồ đoạt mệnh hai đến ba giờ thời gian bên trong, đã trực tiếp thay đổi rất nhiều thứ, bắt đầu từ ngày mai, người nhà họ Lưu tại Tần Thị Quốc Tế liền không có chơi nữa tư cách, mà cái này cũng có thể chân chính tiếp quản Lưu Hạo nghiệp vụ, nhưng là những nhà khác, đương nhiên sẽ không sống chết mặc bây.
Cho nên mặc dù người nhà họ Lưu sự tình không sai biệt lắm, nhưng là sự tình, lại vẫn chưa xong, hắn đến trở về công ty để cho tất cả tiểu đệ đều chú ý.
Mà Tần Dao tại trong xe, nhìn lấy ngoài cửa xe tỏa ra ánh sáng lung linh.
Cái này đài hơn 2 triệu Land Rover quả thật rất thư thích.
Nghiêm khắc trên ý nghĩa mà nói, cái này đài xe cũng là tài sản của nàng.
Trước mặt tiểu đệ cũng là thần tình nghiêm túc nhìn lấy đường, phải cho chị dâu một cái ấn tượng tốt.
Tần Dao trong mắt đẹp cũng ấn ra đô thị sầm uất ‘Sắc’ thải, nhưng là lại giống như phong bế, không có chút nào đến trong nội tâm nàng.
Chu Minh thái độ làm cho nàng có một loại rất khó hình dung cảm giác đè nén, giống như bị thứ gì trói chặt tim của mình một dạng, theo một khắc kia bắt đầu, Chu Minh đều là lấy Trầm Thanh Thanh làm đầu.
Tần Dao biết, Trầm Thanh Thanh rất tốt, quả thật đáng giá như vậy đi làm.
Nhưng là cái loại này bị xem nhẹ cảm giác giống nhau, để cho nàng rất khó chịu, căn bản là không cách nào bình tĩnh nội tâm của mình.
Càng là Chu Minh cũng không có trực tiếp lên xe về nhà, hiển nhiên vẫn còn đang so đo chuyện lần trước, hắn căn bản là cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu được.
Liền như vậy, không hiểu liền không hiểu, có lẽ trong mắt hắn, chính mình căn bản không có trọng yếu như vậy.
Ngay tại Tần Dao rời đi sau đó không lâu, Chu Minh điện thoại vang lên, cũng còn khá mới mua điện thoại bền chắc xinh xắn, bằng không phỏng chừng hôm nay đã sớm thành khối vụn rồi.
Một nhìn mã số, là Tần Tuyết cái này tiểu yêu ‘Tinh’ gọi điện thoại tới.
“Anh rễ, ngươi ở chỗ nào? Có phải hay không là đang cùng đàn bà len lén làm chuyện xấu?” Nàng miễn cưỡng mà hỏi.
“Đúng, ngươi đừng quấy rầy ta, ta bận bịu làm chuyện xấu” Chu Minh không vui nói, có lúc có thể bị nàng một câu nói cho nghẹn chết.
“Anh rễ, ngươi thật là ác độc tâm, loại chuyện này ngươi lại có thể không gọi ta, ngươi khí lực lớn như vậy, ngươi sẽ đối ta làm chuyện xấu, ta chỉ có thể nhịn lệ khuất phục, mặc cho ngươi làm nhục, hơn nữa ta lại không dám báo cảnh sát, tốt như vậy ứng cử viên, ngươi lại có thể không được!” Nàng nói, Chu Minh thiếu chút nữa không có phun ngụm máu, chẳng lẽ nàng còn chỉ mong Chu Minh đối với nàng làm cái gì?
Thật là một cái cổ linh ‘Tinh’ quái gia hỏa.
“Cô ‘Sữa’ ‘Sữa’, ta cũng không rảnh rỗi cùng ngươi nói chuyện tào lao cái này, có chuyện gì nói thẳng” Chu Minh nói.
“Đương nhiên là có chuyện vô cùng trọng yếu, ta đói ” nàng dường như nói rất chân thành.
“Đói tự nghĩ biện pháp giải quyết, ngươi có tay có chân , quả thực không được, kêu chị của ngươi mang thức ăn” Chu Minh vẫy tay ngăn xe.
“Tỷ tỷ điện thoại không gọi được, ta ở trong nhà một mình, nhanh chết đói, thật thê thảm thật thê thảm” Tần Tuyết âm thanh trở nên suy yếu.
“Ta ngày hôm nay không đến rồi, còn có việc” Chu Minh nói.
“Ngươi dám! Đại ác nhân, ngươi đã nói, muốn trở về nấu cơm giặt giũ phục vụ ta đấy! Gạt người phải bị mèo hoang ăn hết! Ta chết đói, thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!” Tần Tuyết âm thanh dừng lại, cả giận nói.
Đối mặt cái này ba mét ngoài có chai nước đều lười phải tự cầm chủ nhân, Chu Minh thật sự là cái gì tốt nói , hơn nữa nàng cũng không biết tối hôm nay xảy ra chuyện gì, phỏng chừng liền cùng thường ngày.
“Chị của ngươi chính đang trên đường trở về, ngươi muốn ăn cái gì tìm nàng mang một phần, ta ngày hôm nay tương đối bận rộn” Chu Minh nói, quả thật không có thời gian.
“Hừ, ta bất kể, Chu Minh, ngươi nói chuyện phải giữ lời, ngươi còn có phải là nam nhân hay không” Tần Tuyết hầm hừ tức giận nói.
“Tốt rồi tốt rồi, ngươi trước gọi chị của ngươi mang cho ngươi ăn , ta trễ giờ qua tới một chuyến “
Chu Minh tính sợ nàng rồi, nói xong câu này, nàng mới hài lòng cúp điện thoại, mà Chu Minh trực tiếp lên mới vừa dừng xuống xe.
Đại khái thật đói, Tần Tuyết quả thật cho Tần Dao gọi điện thoại.
Nghe được Tần Tuyết âm thanh, Tần Dao có một loại bừng tỉnh cách một đời cảm giác, tối hôm nay, liền cùng một thế kỷ như vậy rất dài, mà bây giờ, lại phảng phất không có gì cả phát sinh một dạng.
Có phải hay không là tự mình làm một giấc mộng? Tỉnh lại phát hiện mình tại ‘Giường’ trên?
Bất quá hiển nhiên không có khả năng, nàng để cho lái xe tiểu đệ trực tiếp đi mua một chút bánh ngọt, khi về đến nhà, Tần Tuyết nghe được xe âm thanh đi xuống lầu, hiển nhiên còn không có tắm rửa ngủ.
“Tỷ tỷ” Tần Tuyết mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng trực tiếp ôm lấy Tần Dao, chui đầu vào trên vai của nàng, khôn khéo hô.
“Ta mang cho ngươi chút ít bánh ngọt, ta có chút mệt mỏi, đi tắm trước” Tần Dao có chút mệt mỏi, bất luận là tâm lý vẫn là thân thể, hiện tại nàng liền muốn ngủ một giấc thật ngon.
“Đa tạ tỷ tỷ” Tần Tuyết cầm lấy đồ vật, thả ở trên bàn, cùng tiểu thèm mèo một dạng bắt đầu cắn.
Tần Dao đến lầu hai trong phòng rửa tay, lại phát hiện quần áo đã tắm xong, trong lòng cũng nhận được một tia bình tĩnh, Tần Tuyết hiện tại nhu thuận ra ngoài ý của nàng bên ngoài, không vẻn vẹn biết nấu cơm, còn có thể giặt quần áo.
Chỉ cần nàng có thể nghe lời, Tần Dao cũng không để bụng cho nàng chia hết bao nhiêu cổ phần.
Người khác đều cho là nàng cố gắng như vậy là vì tiền, chỉ có nàng tự mình biết, chính mình là vì cái gì.
Vì cái đó rất khó mục tiêu.
Tần Dao rất ít ngâm tắm, bởi vì cần thời gian quá dài, mà hôm nay, nàng lại thả một chút nước, hoàn toàn trắng muốt thân thể lẳng lặng ngâm mình ở trong nước ấm, tuyết cảnh ngước, đôi mắt đẹp nhìn lấy đèn, chỉ hy vọng mình bị nhiễu ‘Loạn’ tâm có thể như nước này một dạng lắng xuống.
Nhưng là nhắm mắt lại, trong đầu chính là Chu Minh tiến lên cứu Trầm Thanh Thanh bộ dáng, hắn ôm lấy nàng đi lên bộ dáng.
Hắn làm sai sao?
Không có làm, rất chính diện xác thực, Tần Dao cũng hy vọng Trầm Thanh Thanh có thể sống khỏe mạnh.
Có thể là vì cái gì như vậy hợp lý sự tình, trong lòng mình chung quy thì không cách nào quên được.
Hơn nữa Chu Minh cùng Thu Nhược Vũ cũng có quan hệ lớn lao, ít nhất chính mình tận mắt thấy qua, hắn như vậy đối với Thu Nhược Vũ, lại như vậy đối với Trầm Thanh Thanh, nam nhân hẳn là như vầy phải không?
Không nên, không được!
Mà sự kiện lần này Trầm Thanh Thanh tất cả biểu hiện, Tần Dao đều thấy ở trong mắt, nàng không cho phép Trầm Thanh Thanh chịu đến bất kỳ một điểm thương tổn!
Đại khái là thật mệt mỏi, bất tri bất giác, Tần Dao lại có thể trong bồn tắm ngủ thiếp đi.
Tỉnh sau, nàng mặc quần áo tử tế, ngược lại không còn cái gì quần áo ngủ, nhìn lấy trong gương chính mình, nàng hít sâu hai cái khí, mới từ phòng tắm đi ra ngoài.
Bất quá nàng có chút kỳ quái, chính mình vừa ra phòng tắm ‘Cánh cửa’, cầu thang bên kia liền có tiếng bước chân, Tần Tuyết đang làm gì?
Nàng tăng nhanh bước chân, phát hiện dưới lầu không có một bóng người, mà trong phòng bếp có âm thanh.
Tần Tuyết đang nấu cơm? Nhưng là chính mình mang theo bánh ngọt trở lại, nàng tại sao còn nấu cơm?
Tần Dao đi tới phòng bếp ‘Cánh cửa’ miệng, Tần Tuyết chính đưa lưng về phía nàng, xinh đẹp thân thể đặc biệt thiếu ‘Nữ’ linh khí, nàng dường như mới vừa lấy mái tóc châm thành đáng yêu song đuôi ngựa, sau đó đang bận lấy làm đồ ăn. Sách. Ha. Ha. Tiểu. Nói. Lưới
Tìm Hiểu Chợ Chó Mèo Lớn Nhất Việt Nam Ở Đâu?
Địa Chỉ Chợ Chó Mèo Cảnh Lớn Nhất Việt Nam Ở Đâu?
Chợ Chó Mèo Cảnh Lớn Nhất Việt Nam Ở Đâu? – Nó tọa lạc tại thành phố sầm uất nhất Việt Nam – thành phố Hồ Chí Minh. Nằm trên tuyến đường Lê Hồng Phong, được coi là chợ chó mèo xôm tụ nhất không chỉ ở TPHCM mà còn là nơi cung cấp sỉ lẻ cho các tỉnh lân cận và cả nước.
Đường Lê Hồng Phong thuộc địa phận quận 5 và quận 10. Theo nhiều người dân gần đây cho biết thì chợ chó mèo Lê Hồng Phong hình thành từ năm 1990. Ban đầu chợ hình thành với vài cửa hàng bán chó mèo nhỏ. Sau đến năm 2000 thì được nhiều tiểu thương bán chó mèo ở nhiều nơi khác tụ về họp thành chợ sôi động như hiện nay.
Hai bên đường là các cửa hàng bán chó mèo nằm sát nhau tạo nên một dãy các gian hàng có đủ các thể loại chó mèo từ mèo Tây đến mèo ta. Mỗi khi đi ngang qua chắc hẳn bạn sẽ phải ngoái nhìn với sự đa dạng chó mèo nơi đây và đặc biệt các cửa hàng này luôn trong tình trạng đắt hàng.
Chợ Bán Chó Mèo Lớn Nhất Việt Nam Ở Đâu? Giá Bao Nhiêu?
Cứ đến chợ Lê Hồng Phong bạn sẽ không phải lo lắng tìm chợ bán chó mèo lớn nhất Việt Nam ở đâu? Bởi nơi đây không chỉ bán các loại chó mèo thông thường mà còn bán những loại cao cấp, sang trọng phù hợp với mọi nhu cầu của khách hàng. Do vậy, mức giá ở đây cũng khá đa dạng, từ mức giá rẻ, vài trăm nghìn đến vài triệu hoặc giá rất cao đến tận mấy chục triệu tùy thuộc vào độ quý hiếm của chó mèo. Ngoài ra nếu bạn muốn nuôi một giống chó nào đó cứ đến và liên hệ cửa hàng, họ sẽ đáp ứng nhu cầu của bạn một cách tốt nhất.
Về giống chó mèo nơi đây được chủ cửa hàng cho biết là họ nhập từ nhiều nơi, ai bán họ mua, và ai mua họ đều bán. Có nhiều người còn phải sang tận Hong Kong, Trung Quốc để nhập chó về bán. Và trước khi những con vật này được đem bày bán đều đã được chích ngừa cần thận nên bạn có thể hoàn toàn yên tâm. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tìm kiếm được các loại thức ăn, sữa, đồ uống, các phụ kiện hoặc thuốc bệnh cho chó mèo với sự tư vấn nhiệt tình từ các chủ cửa hàng.
Chợ Chó Mèo Lớn Nhất Việt Nam Ở Đâu Và Những Lưu Ý Khi Mua?
Cần kiểm tra sức khỏe của các loại vật nuôi trước khi bạn mua chúng vì thông thường các chủ cửa hàng chỉ nuôi để bán là nuôi hàng loạt, không thật sự chú trọng đến từng con chó, mèo.
Trọng Sinh Đô Thị Tiên Tôn
Chương Thiên Thần sau khi nói xong, lòng tràn đầy chờ mong.
“Ta hôm nay chỉ là bồi tiếp Thanh Nghiên lại đây chơi mà thôi, những chuyện khác ta đều không có hứng thú. Thật không tiện, chúng ta còn có chuyện, muốn đi về trước.”
Chương viện trưởng nghe vậy thất vọng vạn phần, còn muốn nói tiếp vài câu, lại bị một bên Trần Giáo Thụ ngăn trở ngăn lại.
Mặc dù có chút không rõ vì sao, thế nhưng Chương Thiên Thần biết lão hữu không là loại kia xem thường buông tha người, đặc biệt là lão hữu đối bức kia chữ khát vọng hắn là rõ ràng trong lòng, thế là liền không lại nhiều lời, chờ lão hữu giải thích.
“Thật muốn lại liếc mắt nhìn bức họa kia!”
Lão gia tử thất vọng mất mác, thất hồn lạc phách thở dài.
Văn Thanh Nghiên đã nắm Mạc Trường Sinh đi tới sân khấu biên giới, nghe được lão viện trưởng thở dài, nhất thời dừng bước lại, cắn răng, áy náy nhìn xem Mạc Trường Sinh nhỏ giọng nói:
“Trường Sinh, “Lạc Thần Lăng Ba đồ” cùng bản này tự thiếp, ta nghĩ đưa cho hai vị lão nhân gia, có thể không “
Mạc Trường Sinh bất ngờ nhìn nàng một cái.
Văn Thanh Nghiên đối cái này hai bức tác phẩm yêu thích không cần nói năng rườm rà, đặc biệt là đây cũng là hắn tặng lễ vật, giờ khắc này người dĩ nhiên nguyện ý đưa người, thật ra khiến Mạc Trường Sinh khá là bất ngờ.
Cưng chìu nhìn xem người, mỉm cười nói: “Đương nhiên có thể, này vốn chính là tặng ngươi lễ vật.”
Ở trong mắt người khác vô cùng trân quý báu vật, ở trong mắt hắn cái gì cũng không tính, nếu là nguyện ý, hắn bất cứ lúc nào có thể làm ra đồng dạng tác phẩm đi ra.
Những này vật ngoại thân, làm sao có khả năng so được với Thượng Thanh Nghiên tỷ tỷ nụ cười đây này
Văn Thanh Nghiên nhoẻn miệng cười, xấu hổ hôn hắn một cái, xoay người chạy đến hai vị lão gia tử trước mặt, đưa lên tranh chữ.
“Chương viện trưởng, bức họa này đưa cho ngài! Bức chữ này sẽ đưa cho Trần Giáo Thụ.”
Chương, Trần Nhị vị lão gia tử vui mừng không thôi, cảm kích đều phải nói không ra lời.
Hai người liền vội vàng đem tay chà xát lại sát, trân trọng đem từng người lễ vật cất đi.
Nếu là đổi thành những khác lễ vật, bọn họ là tuyệt đối không sẽ nhận lấy, thế nhưng cái này hai bức chữ họa, bọn hắn đúng là liền ở bề ngoài khách sáo cũng không dám làm.
Bọn hắn sợ sệt vạn nhất khách sáo một câu “Không dám nhận”, sau đó Văn Thanh Nghiên cho là thật, thật sự sẽ không tiễn, chẳng phải là muốn hối hận chết.
Không thể làm gì khác hơn là đang mảnh liệt xấu hổ trong, buồn bực không lên tiếng nhận lấy rồi.
“Cảm tạ Văn bạn học! Cũng thay chúng ta cảm tạ Mạc Đại Sư!”
Thận trọng thu thứ tốt sau, Trần Giáo Thụ mới ngượng ngùng cảm tạ Văn Thanh Nghiên:
“Chữ này thiếp lão đầu tử thật sự là cực yêu, không thể làm gì khác hơn là thẹn nét mặt già nua áy náy rồi. Về sau Văn đồng học có chuyện gì, bất cứ lúc nào có thể tới tìm chúng ta, lão đầu tử nhất định không nói hai lời, dốc sức giúp đỡ.”
Văn Thanh Nghiên vội vã xua tay, chính muốn nói cái gì, bên kia Mạc Trường Sinh thanh âm liền vang lên:
“Được rồi, Thanh Nghiên, chúng ta đi. Bọn hắn được rồi tranh chữ của ta, cũng coi như là bọn hắn số phận. Nếu là có thật sự nhìn hiểu người nhìn thấy, vì đạt được chúng nó, sợ là nhấc lên một hồi gió tanh huyết vũ cũng sẽ sẽ không tiếc! Giúp ngươi xử lý điểm chuyện nhỏ, cái kia cũng là việc nên làm, ngươi cũng đừng có lại khách sáo.”
Chương, Trần Nhị lão làm sao biết Mạc Trường Sinh nói đúng người tu hành, còn tưởng rằng hắn nói đúng văn vật con buôn, đều là rất tán thành liên tục gật đầu.
Cái này hai bức chữ họa đích thật là giá trị liên thành, tuyệt đối có thể bán ra giá cao, những kia văn vật con buôn vì thế bí quá hóa liều ngược lại không phải là không có khả năng.
“Này ngược lại là lão đầu tử thiếu suy nghĩ rồi. Như vậy, lão đầu tử cũng coi như có chút tài sản, chờ ta tập hợp một tập hợp, đến lúc đó đem tiền giao cho Văn đồng học. Đây đã là lão đầu tử chiếm tiện nghi rồi, bảo bối như vậy, đó là dùng tiền cũng mua không được.”
“Không cần, Thanh Nghiên tỷ tỷ đưa đi đồ vật, há có thu tiền đạo lý! Hơn nữa Mạc mỗ đồ vật, chỉ là a đổ vật sao có thể mua được dung tục!”
Mạc Trường Sinh thản nhiên nói.
Văn Thanh Nghiên bất đắc dĩ, buồn bực tiêu sái đến Mạc Trường Sinh bên người, giận dữ đập hắn dừng lại đôi bàn tay trắng như phấn:
“Thối Trường Sinh, ngươi có thể hay không câm miệng, ngươi là tức chết người không đền mạng là ngươi còn như vậy, ta đã nổi giận rồi!”
Mạc Trường Sinh im lặng sờ sờ mũi, nhấc tay đầu hàng, không lại nhiều lời.
Trần Giáo Thụ thấy một màn này, trong mắt tinh quang lóe lên, không tự chủ lộ ra nắm chắc phần thắng mỉm cười.
Việc đã đến nước này, Văn Thanh Nghiên cũng không tiện khách khí nữa, bằng không cũng quá làm kiêu, tức giận kéo Mạc Trường Sinh cánh tay, kêu lên Trương Oánh cùng Lý Tĩnh hai nữ, rời khỏi đại lễ đường.
Một hồi oanh oanh liệt liệt thư họa giải thi đấu liền như vậy hạ màn kết thúc, qua Trình Trung thoải mái phập phồng, đầy đủ những này sư sinh nói khoác thật lâu rồi.
“Lão gia hỏa, người đều đi rồi, có thể nói cho ta ngươi là tính thế nào.”
Trở về phòng làm việc của viện trưởng, Chương Thiên Thần đầu tiên là thận trọng thu cẩn thận “Lạc Thần Lăng Ba đồ”, sau đó mới hỏi khởi Trần Giáo Thụ dự định.
“Vừa vặn khuyên nhiều vài câu, nói không chắc vị kia trẻ tuổi đại sư liền đồng ý đây, đến lúc đó ta đều có thể cùng hắn nhiều tiếp xúc một chút, thuận tiện học tập một phen.”
Trần Giáo Thụ cũng là trân trọng thu cẩn thận tự thiếp, tài tín tâm tràn đầy nói: “Sơn nhân tự có diệu kế!”
“Diệu cái đầu ngươi! Nói mau, không phải vậy cũng đừng nghĩ lại từ ta nơi này uống được Cực phẩm trà ngon rồi!”
Trần Giáo Thụ duỗi ra hai ngón tay: “Hai lạng Cực phẩm đại hồng bào!”
Chương Thiên Thần tức giận đến giơ chân: “Ngươi tại sao không đi đoạt nhiều nhất nhiều nhất nửa lạng!”
“Thành giao!”
Trần Giáo Thụ giảo hoạt cười cười, đắc ý nhìn xem lão hữu.
Thấy hắn đau răng bình thường đau lòng được quất thẳng tới khí, như là có đổi ý ý tứ , chận lại nói:
“Ngươi cái già mà hồ đồ, liền vừa vặn vị kia tính tình, ngươi chính là mài hỏng môi, hắn cũng sẽ không đáp ứng, đừng nói cho ta, ngươi nhìn không ra.”
Chương Thiên Thần cười khổ gật đầu, hắn cũng không phải loại kia tiểu tử vắt mũi chưa sạch, làm sao có khả năng nhìn không ra đây, chỉ bất quá khi đó hắn cũng là không còn cách nào khác rồi.
“Ngươi chú ý tới không có, vị kia Mạc Đại Sư đối với cái kia Văn tiểu nha đầu tình căn thâm chủng, có thể nói là yêu đến trong xương rồi.”
“Vậy lại như thế nào cái tiểu cô nương kia cũng sẽ không biết hội họa!”
“Ngươi làm sao như thế đầu óc chậm chạp đây này cái kia Văn Thanh Nghiên là ta thư pháp khóa học sinh, bình thường tôn sư trọng đạo, phẩm học kiêm ưu. Cái kia Mạc Đại Sư nếu đối với nàng nói gì nghe nấy, mà người lại là đệ tử của ta, còn sợ ngày sau không có cơ hội ư “
Chương Thiên Thần trợn mắt hốc mồm nhìn xem Trần Giáo Thụ, tự đáy lòng khinh bỉ nói:
“Trần Xương Hoa ngươi cái lão Hồ Ly, lại đem chủ ý đánh tới trên người của học sinh mình, thực sự là lão không ngớt! Bất quá chủ ý này thật sự là cực tốt!”
Trần Xương Hoa cười làm trộm, đều nói mèo già hóa cáo, lời này nhưng là thật nói không sai.
“Chỉ cần lấy tình động, hiểu chi lấy lý, lại tăng thêm vị kia Văn đồng học cổ vũ, không lo hắn không đáp ứng làm cái này đặc sính giảng sư!”
. . .
“Mạc Trường Sinh, xin lỗi!”
Trương Oánh cùng Lý Tĩnh liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nói xin lỗi:
“Chúng ta không nên nói với ngươi những câu nói kia, trả Hàm Sa Xạ Ảnh trào phúng ngươi, xin ngươi tha thứ cho chúng ta!”
“Oánh Oánh, tiểu Tĩnh, các ngươi đây là. . . Trường Sinh, ngươi lại làm cái gì “
Văn Thanh Nghiên oán trách chính hiệu, bất quá người nói như vậy, càng nhiều hơn chính là cho hai cái bạn gái thân dưới bậc thang.
Người biết Mạc Trường Sinh là người không xâm phạm ta, ta không xâm phạm người tính tình, thế nhưng ai kêu Mạc Trường Sinh mới là người thân cận nhất của nàng đây, không nói hắn, chẳng lẽ nói của mình bạn gái thân ư
Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc
Một Năm Sau.
Trên con đường rộng lớn tấp nập người qua lại, một cô gái vận một chiếc váy xánh nhạt, tóc dài thắt bím để một bên, đôi mắt trong veo mê hoặc nhìn về một hướng, dáng người quyến rũ hấp dẫn biết bao ánh mắt say mê.
Một cô gái khác vận bộ váy hồng nhạt, tay đang đẩy một chiếc xe nhỏ, bên trong là một bé trai khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, nhìn rất đáng yêu đi tới.
” Cậu định cắm rễ ở đây luôn sao ? hai mắt sắp rớt luôn rồi kìa.” – Cô gái áo hồng nhăn mày nói.
” Tiểu Nghi dễ thương nhất, không như mẹ của cháu, thật hung dữ nha, giống cọp cái xổng chuồng chạy đi cắn người lắm đó.”
Áo hồng đen mặt, cắn răng nói. – ” Cậu nói ai cọp cái ? muốn chết phải không ?”
” Đã là mẹ của hai con rồi mà còn hung dữ như thế ? … dịu dàng một chút đi, Dương Nghị mà thấy cậu như vậy … chậc, chậc … anh ấy thế nào cũng gác tay lên trán suy nghĩ vì sao mình lại cưới nhằm sư tử vậy trời ?”
” Lăng Tịnh Hy, dạo gần đây cậu rất rảnh phải không ?”
Gia Tiểu Mẫn nghiến răng nghiến lợi nói, mắt cũng nổi lửa như muốn thiêu đốt Lăng Tịnh Hy.
Lăng Tịnh Hy nghe xong, cười còn sáng hơn mặt trời mới mọc, giọng cũng châm chọc không tỏ ra sợ hãi trước tiếng gầm của sư tử cái.
” Nếu không rảnh thì đã không có thời gian dạo phố với cậu rồi … Tiểu Mẫn A ~”
Chữ cuối cùng còn kêu rất dài, rất ớn da gà, Gia Tiểu Mẫn cảm thấy không ổn, cô lui lại vài bước nghi hoặc nhìn Lăng Tịnh Hy.
” Cậu … không phải muốn cắn người đó chứ ?”
Lăng Tịnh Hy đen mặt, liếc xéo cô nàng một cái. – ” Nếu muốn cắn người cũng không đến lượt của cậu.”
” Phải nha, mình nhớ có người nào đó rất muốn cậu cắn đó, nếu tâm trạng không tốt thì kiếm người ta cắn đi.”
” Đừng nhắc tên biến thái đó trước mặt mình.” – Cô tức giận nói, hừ mũi một cái xoay người đi về phía trước.
Một năm, cô đã gọi cái tên đó là biến thái hết một năm trời, từ cái ngày bị hắn cướp hôn trước mặt mọi người thì cô quyết định chỉnh hắn cho chết luôn.
Là vị hôn phu thì sao ? cô cóc cần, hắn lúc nào cũng như hổ rình mồi, cô làm bất cứ điều gì cũng bị hắn quấy nhiễu, ngay cả việc cô đến công ty nào làm cũng bị hắn phá hỏng.
Nói là phá hỏng nhưng thật chất toàn cho cô một cục diện ngọt ngào, cô đi làm ở chỗ nào thì hắn trãi vàng trên thảm cho cô đi, mọi người trong công ty xem cô như nữ hoàng, không ai dám sai cô làm việc, mà công việc cô làm đều bị giành làm hết, cô không biết mình đi làm hay là đi làm bình hoa di động nữa đây ?
Về tiền bạc, cô không quan tâm trong thẻ có bao nhiêu tiền, cứ ra sức mua sắm, ăn uống thoải mái, đến khi tra tài khoản mới biết là thẻ đen, dù rút ra mua một căn biệt thự cũng không mất bao nhiêu tiền.
Về phương diện tình cảm thì khỏi phải nói, cô cũng không có tình cảm với tên đàn ông nào hết, toàn bộ là tự bọn họ tìm đến đấy thôi … vậy mà hắn lại ngang ngược, hễ thấy cô nói chuyện hay thân mật một chút với tên đàn ông nào là tên đó ngày mai sẽ không xuất hiện trước mặt cô nữa, mà dù có xuất hiện cũng chỉ là cái mặt sưng vù như cái đầu heo.
Cha mẹ cô thì hối cưới, bạn bè cũng hối cưới, làm như bọn họ sợ cô ế chồng không ai lấy không bằng … nhưng nói thật, theo cái đà này thì ngoài hắn ra cô chắc sẽ không lấy được ai.
Lấy hắn ư ? … không dễ thế đâu, cô còn yêu đời, còn yêu tự do, còn muốn làm rất nhiều chuyện nha, cô không muốn đeo gong vào cổ sớm thế đâu.
Gia Tiểu Mẫn thấy Lăng Tịnh hy cứ đi về phía trước không thèm để ý đến hai mẹ con cô nên nhanh chân đẩy Tiểu Nghi xe đi theo.
Cô sinh được hai đứa con, một bé trai tên Dương Nghi, một bé gái tên Dương Miên hiện đang ở cùng Dương Nghị, từ ngày Tiểu Miên ra đời thì Dương Nghị xem con gái như bảo bối, còn Dương Nghi thì đẩy sang cho Gia Tiểu Mẫn.
Lúc đó cô chỉ bất đắc dĩ lắc đầu, cô biết lúc nhỏ hắn có một em gái mới một tuổi nhưng không may bị bệnh qua đời, giờ thấy có đứa con gái xinh xắn dĩ nhiên tình thương em gái cùng con gái trỗi dậy, Tiểu Miên được cưng chìu hơn cả trứng ngỗng, nagy cả Tiểu Nghi cũng bị dẹp sang một bên.
Lại nhìn Lăng Tịnh Hy đi kế bên, một năm không tính là dài nhưng mọi người đều sống trong lo sợ, sợ rằng Lăng Tịnh Hy chưa kịp yêu Vương Vũ Hàn thì đã nhớ lại chuyện xưa như thế tình thế sẽ rất khắc nghiệt nha.
Bọn họ từ trong ra ngoài, từ bề trên đến xuống thấp nhất đã hảo hảo khen Vương Vũ Hàn tốt này tốt nọ, chỉ sợ là chưa đem hắn đưa lên chín tầng mây mà thôi nhưng Lăng Tịnh Hy thấy hắn như có thù từ kiếp trước, mảy may xem hắn như không khí.
Thật ra như vậy không đáng sợ, đáng sợ ở chỗ khi Lăng Tịnh Hy lâu lâu chợt nhớ cái gì đó khiến bọn họ chết ngất mấy lần, cô nàng cứ như vậy không biết bọn họ phải thay bao nhiêu tim mới đủ nữa đây ?
Quán Cafe TEAM.
Hai cô gái cùng ngồi ở chỗ gần cửa sổ, Tiểu Nghi rất ngoan, cứ ôm bình sữa uống ngon lành, lâu lâu còn chớp mắt mấy cái với bọn họ, đôi mắt trong trẻo lấp lánh khiến người ta nhìn vào liền bị hớp hồn ngay.
” Mình thấy Vũ Hàn rất yêu cậu, còn nguyện chờ đợi cậu hết một năm trời vậy mà cậu cứ xem anh ta như vi khuẩn, không đánh cũng mắng, không mắng thì tránh, cậu định chơi trò này đến bao giờ đây ?”
Gia Tiểu Mẫn rầu rỉ cầm tách trà sữa lên uống một ngụm, cô rất muốn thoát khỏi trò chơi của hai người.
” Tiểu Mẫn, cậu bị hắn ta bỏ bùa rồi phải không ? vì sao cứ muốn mình gả cho hắn ? … mình không thích.”
Lăng Tịnh Hy bị áp lực tinh thần rất nặng, cô chỉ muốn chơi lâu một chút, nếu lấy chồng rồi thì sẽ bị quản thúc, tuy không có cha mẹ chồng nhưng tên kia chưa lấy cô đã quản cô gần chết, nếu lấy hắn rồi chắc sẽ như chim nhốt vào lòng mất thôi.
” Tuổi cậu cũng không còn nhỏ, cậu nhìn mình xem, cùng bằng tuổi nhau mà mình đã có hai con rồi đó thôi.”
” Mình không tham như cậu, mình còn yêu tự do, yêu hòa bình của cuộc sống, hơn nữa mình còn chơi chưa có đủ nha.”
Gia Tiểu Mẫn thật sự bó tay rồi, chợt nhớ cái gì đó, cô vội lên tiếng.
” Nha … cậu khi nào mới chịu đi làm đây ? bộ muốn thành con heo lười tối ngày chỉ biết ăn với ngủ hay sao ? … tiền nhà trọ cậu còn chưa có đóng nữa đấy.”
Nói xong, cảm thấy thật sư thừa, nhà trọ đó toàn bộ điều bị Vương Vũ Hàn mua hết, cả khu nhà trọ giờ chỉ còn mình Lăng Tịnh Hy ở … Hazi, có phúc mà không biết hưởng.
Lăng Tịnh Hy liếc xéo Gia Tiểu Mẫn, thấy cô nàng không nói nữa biết đã suy nghĩ ra cái gì rồi, cô hừ lạnh.
” Tên biến thái kia không phải rất nhiều tiền sao ? hắn thích chi tiền như vậy thì mình cũng không ngại … đợi đến khi nào hắn tán gia bại sản thì mình sẽ đi làm.”
Nói là nói như vậy, chứ cô có khi nào đụng đến tiền của Vương Vũ Hàn đâu ? cô đã bí mật làm một cái thẻ khá, lấy tên của mẹ cô để làm thẻ vì thế tiêu tiền cũng vui vẻ hơn nhiều.
Gia Tiểu Mẫn thở dài trong vô vọng, có thể Vương Vũ Hàn ít làm chuyện ác quá nên bây giờ ông trời mới tạo ra một yêu nghiệt là Lăng Tịnh Hy, muốn cô nàng đến bên cạnh hắn trừng phạt hắn đây mà.
Thấy Gia Tiểu Mẫn không nói gì mà vẻ mặt lại không vui, cô cũng không hơi đâu nói chuyện trên trời làm gì ?
” Được rồi, ngày mai mình sẽ đi xin việc làm … vừa lòng cậu chưa ?”
Gia Tiểu Mẫn thở dài. – ” Nói thật, dù cậu muốn lấy hay không thì Vũ Hàn cũng sẽ đợi cậu, bất quá khi hai người chống gậy đi vào lễ đường, mình cũng sẽ cố gắng chống gậy theo sau làm phù dâu.”
” Ngày đó sẽ không xảy ra đâu.” – Lăng Tịnh Hy bình thản trả lời.
Hai cô gái bắt đầu nói chuyện phiếm, khoảng đến trưa thì chuẩn bị về nhà.
” Để mình tính tiền cho.”
Lăng Tịnh Hy tranh trả tiền, cũng gọi phục vụ đến, cô đưa tấm thẻ cho nhân viên thanh toán sau đó tiếp tục chơi đùa với Tiểu Nghi.
Một lát sau, phục vụ đi ra trả thẻ cho cô, nụ cười tươi rối chuyên nghiệp trên môi cô phục vụ nhưng giọng có chút chua chát.
” Xin lỗi quý khách, thẻ của quý khách đã bị đóng băng, không biết quý khách còn thẻ nào khác không ? nếu không, quý khách có thể tính bằng tiền mặt.”
Giọng nói thanh thanh văng vẳng bên tai nhưng Lăng Tịnh Hy cảm thấy giống như tiếng sét đáng ngang trời, cô đờ ra tại chỗ chỉ trong một giây, ngay sau khi lấy lại bình tĩnh thì vẻ mặt như sắp có bão táp tới nhìn phục vụ.
” Thẻ này tôi mới làm, đóng băng gì chứ ? cô đã kiểm tra kỹ chưa ? hay máy của quán cô bị hư rồi ?”
Phụ vụ vẫn giữ nụ cười trên môi nhưng rất méo mó, giọng nói không kiên nhẫn vang lên.
” Xin lỗi quý khách, máy tính của chúng tôi là loại mới ra, tất cả mọi người đều tính tiền được, chỉ có thẻ của quý khách là không được.”
Lăng Tịnh Hy máu lên tới não muốn phản bác thì Gia Tiểu Mẫn đã đưa thẻ mình ra. – ” Hôm nay mình mời, cậu đừng nháo nữa được không ?”
Lăng Tịnh Hy nhận lại thẻ, mặt tối sầm nhưng ngay sau đó mắt lóe sáng, quanh thân tỏ ra hàn khí, môi mím chặt, tay nắm thành nắm đấm nhỏ, chợt quay qua Gia Tiểu Mẫn.
” Mình biết vì sao rồi ? tên biến thái kia mình sẽ không tha cho hắn đâu.”
Nói xong cũng biến mất, để lại Gia Tiểu Mẫn một dáng vẻ rất khổ sở, vậy là bọn họ cần bị hành hạ dài dài rồi.
Tập Đoàn HP.
Trong phòng hợp rộng lớn, các cổ đông ai nấy đều run rẩy, mồ hôi như nước tuôn ra ướt cả áo, mà Vương Vũ Hàn một thân Tây Âu sẫm, đôi mắt xanh lam bình tĩnh nhìn tập hồ sơ, ngón tay gõ nhịp nhàng trên bàn.
Bao lâu nay, mỗi lần hợp cổ đông là bọn họ lại luôn cầu phúc sớm, bởi toàn bộ số liệu, kế hoạch cũ và mới đều phải trình báo, tuy bọn họ làm rất tốt nhưng áp lực bên trên vẫn khiến họ nhục trí, dù tốt cách mấy nhưng ông chủ không thích thì coi như công cóc.
Đang trong lúc dầu sôi lửa bổng, cánh cửa lớn bị đá văng ra, cánh cửa này không biết đã thay bao nhiêu lần nhưng do sức mạnh bền bỉ của nó nên vẫn có thể chịu đựng được cú đá của Lăng Tịnh Hy.
Ngay sau đó giọng nói trong trẻo tức giận vang lên. – ” Vương Vũ Hàn, anh lăn ra đây cho tôi ?”
Các vị cổ đông như tìm thấy ánh mặt trời, bởi cứu tinh đã đến, nếu là một năm trước thì họ sẽ cho đó là hành động – ” Đại Nghịch Bất Đạo.” Nhưng sau một năm thì đó như tục lệ thường xuyên xảy ra.
Vương Vũ Hàn nghe tiếng con mèo nhỏ đáng yêu gọi tên mình, tâm trạng lạnh băng khi nãy biến mất, đôi mắt mang sát khí cũng tiêu tan, bên môi nở nụ cười cưng chìu nhìn người đang đi tới.
Lăng Tịnh Hy xem nơi đây như chỗ không người, nếu là một năm trước cô sẽ thấy mất mặt khi xong vào chỗ người ta đang hợp nhưng sau một năm mặt cô đã chai lì rồi, cũng do tên biến thái này gây ra nên cô cũng không để cho hắn có một chút sĩ diện nào hết.
Bước nhanh tới chỗ Vương Vũ Hàn, Lăng Tịnh Hy không kiêng nể, tay chỉ thẳng vào mặt hắn, hét lớn.
” Đồ biến thái, ai cho phép anh đóng băng tài khoản của tôi ?”
Chỉ có tên dở hơi này mới đi làm chuyện dư thừa như vậy, một năm rồi, cô bị hắn quấy nhiễu cuộc sống hết một năm rồi.
Vương Vũ Hàn vẫn nhã nhăn, tay kéo tay cô thật mạnh khiến cả người cô ngã nhào vào hắn, tay còn lại ôm chặt eo cô, để cô thuận lợi ngồi trên đùi của hắn.
Lăng Tịnh hy đỏ mặt, trước mặt bao nhiêu người mà hắn không biết vô sỉ là gì ? cư nhiên lại làm thế với cô … tức chết đi được, cố gắng giãy ra nhưng không được vì thế dùng miệng phát huy năng lực mắng người.
” Tên biến thái này bỏ ra … não anh có vẫn đề phải không ? hay tai anh bị thối nên không nghe tôi nói hả ? … buông ra ngay ….”
” Vợ yêu, não anh rất tốt, tai anh cũng không bị thối nên nghe rất rõ em nói tài khoản em đã bị đóng băng thì phải ?” – Hắn ra vẻ mặt vô tội.
Những cổ đông đang ngồi cúi mặt, một ôm chặt ngực, sợ tim rớt ra ngoài.
Lăng Tịnh Hy nhìn hắn với ánh mắt hung dữ cũng không để tâm hắn gọi mình là vợ yêu, giọng lạnh tanh.
” Anh còn dám chối, ngoài kẻ biến thái như anh thì không ai rảnh rỗi đi làm những chuyện vô bổ như thế hết … không nói hiều nữa, trả tiền lại cho tôi.”
” Được.” – Vương Vũ Hàn ngoan ngoãn vâng lời, còn gật đầu một cái, chỉ thiếu một cái khoanh tay là đủ bộ.
Hắn lấy trong áo ra một cái thẻ đen đưa trước mặt cô. – ” Của em.”
Mặt cô lập tức nóng lên, không phải vì ngượng mà vì tức, tức đến học máu, đây không phải cái thẻ cô đã chọi vào mặt hắn sao ? … tức, tức, tức quá đi.
” Đây không phải tiền của tôi.” – Cô gắt giọng.
” Của chồng công vợ, em chưa nghe câu này sao ?” – Hắn bình thản nói.
” Ai vợ anh ? có điên mới làm vợ anh.” – Cô phản bác.
” Vậy anh cũng điên giống em thì em sẽ gả cho anh ?” – Hắn lại hỏi.
” Ya … anh rốt cuộc có trả không thì bảo ?” – Cô mất kiên nhẫn hét.
” Làm vợ anh thì anh sẽ trả em.” – Hắn mặt dày lên tiếng.
Phải nói nếu là một năm trước thì đã bị mấy câu nói của cô làm cho tức giận nhưng bị Mạch Quân Vỹ chỉ cho bí quyết. ” Muốn có vợ … phải mặt dày.”
Thế là một năm qua, mỗi lần đối mặt với Diệp Thiên Ngân, mặt hắn đã dày lên rất nhiều, ngay cả đạn bắn cũng không thủng huống chi là mấy câu nói của cô.
” Tốt, rất tốt … anh không trả, vậy tôi sẽ cắn anh.”
Nói xong, ngay lập tức nắm lấy cánh tay hắn, nhắm thật chuẩn xác tấn công nhanh như chớp, cắn một phát thật mạnh.
Cảm giác rất đau nhưng Vương Vũ Hàn không tránh né, lại nhìn mấy người cổ đông, phất tay lên ý bảo bọn họ rời đi, mọi người thấy tính hiệu thì nhanh chống biến mất, bọn họ lại thoát một kiếp nạn.
Đợi mọi người đi hết, Vương Vũ Hàn nhìn người con gái đang ngồi trên đùi mình, cô bây giờ như con mèo hoang, luôn xù lông với hắn, không có một điểm thân thiện.
Nói trắng ra cũng do hắn, ngày trước khi cô tỉnh lại, do quá gấp gáp nên hôn cô, từ đó cũng mang tiếng biến thái, việc cưới cô cũng là chuyện xa vời nhưng hắn nguyện chờ đợi nên không cảm thấy khổ sở, ít ra còn được nhìn thấy cô cười.
Bàn tay to lớn còn lại vuốt nhẹ tóc cô khiến Lăng Tịnh Hy dừng lại động tác cắn, mặt sửng sờ ngước nhìn Vương Vũ Hàn, chỉ thấy đôi mắt mang vẻ cưng chìu, không có nữa điểm oán trách, lại nhìn chỗ mình đang cắn, vội nhã ra ngay.
Bên trên cánh tay in rõ dấu răng, còn có ít máu, khiến cô có chút áy náy, chỉ nghĩ cắn cho hả giận không ngờ mình ra miệng cũng mạnh thật.
” Ngốc, đau sao không kêu lên ?” – Cô trách móc, cũng thấy nực cười với câu nói của mình.
” Bị em cắn là điều rất vinh hạnh, nếu anh bị em cắn cả đời, anh cũng nguyện ý.”
Giọng hắn tựa như dòng nước rất ấm rót vào lòng cô, mặt chợ đỏ lên.
” Xì … dẻo miệng.” – Cô quay đi chỗ khác để khuôn mặt đỏ ao không để hắn thấy nhưng cằm bị hắn xoay lại.
” Con mèo hoang này, cắn người xong cũng phải có lòng một chút, xử lý vết thương giúp anh.” – Vừa nói vừa đưa cánh tay trước mặt cô.
” Hừ, tự làm tự chịu, tôi không phải bác sĩ mà giúp anh băng bó lại đâu … còn nữa, trả tiền lại cho tôi.” – Có điên mới băng bó giúp hắn, như thế rất mất mặt.
Ai ngờ tên này không tức giận mà lại làm một hành động khiến mặt cô đỏ hơn. Vương Vũ Hàn cười cười nhìn cô, đôi môi mỏng dời xuống vết cắn liếm nhẹ vết máu y như mèo con đang liếm vết thương.
Lăng Tịnh Hy trợn mắt, phán một câu. – ” Thật bẩn.”
Hắn dừng động tác, ngước nhìn cô. – ” Nước bọt của em anh cũng nếm qua, cái này thì có nhằm nhò gì chứ ?”
” Anh … anh … anh … anh biến thái, tôi và anh … như vậy hồi nào ?”
Cô lắp bắp nói, mặt ngượng chín đỏ trong rất đáng yêu nha.
” Trước khi mất trí nhớ, không những nước bọt của em, mà trên người em, nơi nào cũng cũng nếm qua hết rồi.”
Hắn vừa nói vừa nhìn cô từ trên xuống, khiến Lăng Tịnh Hy nổi máu xung thiên, cô quát lạnh.
” Vương Vũ Hàn, anh đừng có vô sỉ như thế được không ? tôi không muốn nhớ chuyện trước kia gì hết, vì thế đừng nhắc nữa, anh là vị hôn thu của tôi thì sao ? bây giờ tôi tuyên bố chúng ta hủy hôn, từ nay đường ai nấy đi … Bye Bye.”
Cô không muốn nói nhiều với tên này, càng nói chỉ càng làm mình mất mặt mà thôi, vì thế quyết định rời đi nhưng vừa đứng lên thì cả người bị kéo lại, xoay một vòng thì cả người đã nằm trên bàn lớn, mà Vương Vũ Hàn cũng nằm lên thân cô.
” Anh … tên hỗn đãng này, biến thái vừa phải thôi, tôi … ưm …”
Mắng chưa hả giận, môi đã bị phong ấn, hắn tiến quân thần tốc đi vào trong khoan miệng cô, bắt đầu là cuồng dã mút lấy môi cô, quấn lấy cái lưỡi thơm tho của cô nhưng sau đó lại là dịu dàng ôn nhu gây chết người.
Lăng Tịnh Hy trợn mắt nhìn hắn, muốn giãy nhưng có làm được gì đâu, mà như thế mới chết chứ, cô bị nụ hôn của hắn làm cho say rồi nhưng khi cô bắt đầu say thì hắn lại buông môi cô ra làm cô mất hứng.
Vương Vũ Hàn nhìn Lăng Tịnh Hy, đôi mắt như say như dại nhìn cô, khi nãy vì mất khống chế mới hôn cô nhưng cũng hãy hiểu cho hắn, một năm cấm dục, hàng ngày nhìn người con gái mình yêu thương lại không chạm vào được, nỗi khổ này còn khó chịu hơn là bị ngũ mã phanh thay nhiều.
Lấy lại bình tĩnh kéo cô ngồi dậy nhưng vẫn là tư thế cô ngồi trên đùi hắn, giọng có chút khàn khàn, lời nói chân thành nhưng mị hoặc.
” Tịnh Hy, anh biết chuyện quá khứ em không muốn nhắc đến nên anh sẽ không ép em nhưng anh thật yêu em, anh có thể đợi, chỉ mong em đừng bài xích anh, ở bên cạnh anh thôi cũng được, có được không ?”
Lăng Tịnh Hy rơi vào trầm tư, lời hắn nói chỉ là dư thừa bởi không mình hắn mà ngay cả gia đình hay bạn bè đều nói tình yêu của Vương Vũ Hàn đã cắm rễ ở người cô rồi.
Cho dù cô có mắng, có đánh, có tránh cũng vô dụng, trừ khi cô chết nhưng như thế hắn cũng sẽ chết theo cô để được chôn cùng cô, để được yêu thương cô.
” Tôi cần thời gian, tôi chưa muốn bị trói buột.” – Cô thẳng thắn nói.
” Anh sẽ không trói buột em, nếu em chịu gả cho anh, em muốn như thế nào anh sẽ làm theo ý em hết nhưng chỉ có một chuyện là không được.”
” Chuyện gì ?” – Cô tò mò hỏi.
” Ngoài anh ra, không được phép nhìn bất cứ người đàn ông nào, ngay cả thân mật quá cũng không được.” – Hắn bá đạo nói.
Mặt cô đen xì, tay nắm chặt đấm vào ngực hắn. – ” Anh đi chết đi.”
Cô nhảy khỏi người hắn, đứng dậy nhìn hắn, giọng nói chút khinh thường.
” Anh nghĩ trên đời này chỉ có mình là đàn ông chắc, còn thiếu gì mấy tên đàn ông khác tốt hơn anh nhiều, có khi thế lực còn mạnh hơn anh, tôi sẽ đi tìm một tên đàn ông nào đó hơn anh, anh hãy chờ xem.”
Nói xong cô chạy thẳng ra cửa biến mất mà quên đi nhiệm vụ cần làm khi đến đây … cô chưa đòi được tiền nha.
Vương Vũ hàn nghe thế không tức giận, cô muốn tìm đàn ông tốt ? chỉ sợ không ai có gan động đến cô, trừ khi tên đó có chín cái mạng nhưng dù thế hắn cũng sẽ chôn sống tên đó.
” Thiên Ngân, xin lỗi em, anh không đợi được nữa rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: chúng tôi
Phim Sát Thủ Mèo Hoang
Sat Thu Meo Hoang 2011, Cat Run 2011 xem phim Cat Run thiet minh, xem Sát Thủ Mèo Hoang thuyết minh tap 1, 2, 3, 4, phần 2, 3, 4, phim Cat Run 5, 6, 7, 8, 9, 10, xem Sát Thủ Mèo Hoang tập 11, tập 12, tập 13, tập 14, tập 15, phim Sát Thủ Mèo Hoang tap 16, tap 17, tap 18, tap 19, tap 20, xem phim Sát Thủ Mèo Hoang tập 21, 23, 24, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 34, 35, 36, 37, 38, 39, 40, 41, 42, phần 2, 43, 44, 45, 46, 47, 48, 49, 50, 51, 52, tap 53, 54, 55, 56, 57, 58, 69, 60, phần 2, 61, 62, 63, tập 64, 65, tap 66, tap 67, tap 68, 69, tập 70, Sát Thủ Mèo Hoang tap cuoi, Cat Run vietsub tron bo, Sát Thủ Mèo Hoang phim3s, Sát Thủ Mèo Hoang phim14, Sát Thủ Mèo Hoang vivo, Sát Thủ Mèo Hoang youtube, Sát Thủ Mèo Hoang phimmoi, hdonline, phimbathu, bilutv, banhtv, xemvtv Sát Thủ Mèo Hoang full, Cat Run online, Sát Thủ Mèo Hoang Thuyết Minh, Sát Thủ Mèo Hoang Vietsub, vophim, vivuphim, phim33, vietsubtv, 2023, bomtan, cayphim, vuviphim, tvhay, khoaitv, film, tap cuoi, phim hay 2023, xemphimon, phim7, wowphim, Sát Thủ Mèo Hoang Lồng Tiếng, Cat Run phan 1, 3, 4, 5, 6, 7, phần 2, 8, 9, 10, dongphim, motphim, Sát Thủ Mèo Hoang tvhay, phimvn2, kenhvideo, hphim, biphim, phim7z, khoaitv, bongtv, huphim, Sát Thủ Mèo Hoang vkook, hdviet, phimmediatv, Sát Thủ Mèo Hoang vtv, xemphimso, phimhd7, Sát Thủ Mèo Hoang fptplay, kenhhd, Sát Thủ Mèo Hoang phim14, kphim, phim33, aphim, iphim, Sát Thủ Mèo Hoang phimnhanh, khophimplus, Sát Thủ Mèo Hoang phim8u, yeuphimmoi, ahihi, Sát Thủ Mèo Hoang phimmedia, hdotv, bongngo, baprang, thuyet minh, cliptv, vuviphimmoi, hayhaytv, Sát Thủ Mèo Hoang chúng tôi long tieng, bomtantv, cay phimtv, vietsubhd, topphimmoi, phimgi, TV, vietsub, vuighe, zingTV, ahaphim, hdvietnam, phimhayplus, thuyết minh, hatdetv, sctv, kingphim, hdsieunhanh, HD, lồng tiếng, việt Sub, phimplus .net, topphimmoi .com, yophim z .com .net, xemphim, phimonl, xemphimplus, huphim, hatde, chúng tôi baprang, chúng tôi bilutv, bongngo tv net , movieshdviet, xemvtv com net, omphim z .com .net .org, cayphim, phim3a, phim3s, xemphim z chúng tôi vietsubtv com net, chúng tôi netphim, xemchuatv z .com .net .org, chúng tôi vphim, netflix, motphim, xemphim.plus, zingtv .net .com .org .tv , phimplus, xuongphim, z, topphimhd, z, yeuphimmoi, z, phimmoi, zz, motphim, zz, hayghetv .net .com .org, z, donhphym, dongphim .net .tv. org .co, huphim z, hatde z, bilutv z, phim1080, vtv16 z, vuighe z, netphim, vphim z, yeuphimmoi z, 24hphim z .com .net .org, tvhay z .org .co .net, xuongphim z .com .net .org, vuviphimmoi z .com .net .org, fsharetv .com .net, topphimhd z , phimhot z, skyphim z .net .com .org, cliptv, yeuphimmoi, chúng tôi z .com .org, hayghetv z .com .org, fimfast, fastfim, fptplay, phimne3, hdvip, mocha, luotphim, vkool z .tv .net .org, kenhphimhay, chúng tôi chúng tôi chúng tôi z .info .org, chúng tôi z .org, chúng tôi xemphim4k, thichphet z .com .net .org, phimmoitv .net com .org, luotphim, hdvip, gophim, kenhphimhay, techrum, vaophim, saophim, skyphim, chúng tôi phephim, phim1080, xemphimvui, chúng tôi phim4s, dongphimmoi, thichphet, kingphim, khophimhot, vnsub, 247phim, coiphim, phim4dx, .net .com .org .tv .co .xemphim, Sát Thủ Mèo Hoang tap 1, 2, 3, 4, 70, 71, 72, 73, 74, 75, 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 25, 26, 27, 28, 29, 30, 31, 32, 33, 100, 13, 14, 15, 21, 22, 23, 24, 19, 20, 37, 38, 39, 40, 41, 42, 43, 44, 89, 90, 78, 79, 80, 81, 82, 83, 84, 85, 86, 69, 63, 64, 65, 66, 45, 46, 47, 48, 91, 92, 93, 94, 95, 56, 57, 58, 59, 60, 61, 87, 88, 53, 54, 55, 67, 68, 62, 49, 50, 51, 52, 77, 34, 35, 36, 16, 17, 18, 76, 96, 97, 98, 99
Cập nhật thông tin chi tiết về Chợ Phiên Mèo Ở Thủ Đô trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!