Vũ Liz Mèo Con Câu Cá / Top 12 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Viec.edu.vn

Giáo Án Ptnn: Thơ “Mèo Đi Câu Cá”.

– Trẻ nhớ tên bài thơ, tên tác giả, hiểu nội dung bài thơ.

2. Kỹ năng.

– Trẻ đọc to, rõ ràng bài thơ.

– Đọc diễn cảm bài thơ, hứng thú đọc thơ, đọc thuộc bài thơ.

3. Giáo dục.

– Giáo dục trẻ phải biết chăm chỉ, không được lười biếng, không được ỷ lại vào người khác

II. Chuẩn bị.

– Nhạc bài hát: Gà trống mèo con và cún con, rửa mặt như mèo.

– Hệ thống câu hỏi đàm thoại.

III.Tổ chức hoạt động. 1. Gây hứng thú.

– Cả lớp hát bài: “gà trống mèo con và cún con” sau đó trò chuyên về nội dung bài hát.

– Các con vừa hát bài gì?

– Bài hát nhắc đến những con vật nào?

– Những con vật đó sống ở đâu?

– Gà trống, mèo con và cún con làm những nhiệm vụ gì?

– Cô đọc lần 1( không hình ảnh). Đọc diễn cảm bài thơ.

– Cô vừa đọc cho các con nghe bài thơ: “mèo đi câu cá” của nhà thơ Thái Hoàng Linh sáng tác

– Cô nói nội dung bài thơ: Bài thơ nói về anh em nhà mèo rủ nhau đi câu cá và cả 2 anh em cùng mải chơi dẫn đến không câu được con cá nào đấy.

c.Đàm thoại trích dẫn giúp trẻ hiểu nội dung bài thơ.

– Cô vừa đọc cho các con nghe bài thơ gì? Của nhà thơ nào sáng tác?

– Bài thơ nói đến con vật nào?

– Hai anh em mèo trắng đã rủ nhau đi đâu?

– Mèo em ngồi câu cá ở đâu?

– Mèo anh ngồi câu ở chỗ nào?

“Anh em mèo trắng

Vác giỏ đi câu

Em ngồi bờ ao

Anh ra sông cái”

– Trời gió mát mèo anh đã làm gì?

– Trong lòng thầm chắc điều gì?

– Mèo anh đã lười biếng ,buồn ngủ và đã ngủ luôn một giấc, không câu cá và ỷ

lại cho em câu được thể hiện qua câu thơ:

“Hiu hiu gió thổi

Buồn ngủ quá chừng

Mèo anh ngả lưng

Ngủ luôn một giấc

Lòng riêng thầm chắc

Đã có em rồi”

– Từ “hiu hiu có nghĩa là gì?

Giải thích từ: “hiu hiu” nghĩa là có 1 làn gió thổi nhẹ đấy các con ạ.

– Mèo em đang ngồi và mèo em đã nhìn thấy gì nào?

– Thấy bầy thỏ bạn vui chơi lúc này mèo em đã làm gì?

– Mèo em mải chơi không câu cá và đã nghĩ đến điều gì?

– Mèo em cũng muốn được vui chơi cùng bầy thỏ bạn nên không câu cá và ỷ lại là có anh câu rồi.

“Mèo em đang ngồi

Thấy bầy thỏ bạn

Đùa chơi múa lượn

Vui quá là vui

Mèo nghĩ: ồ thôi

Anh câu cũng đủ

Nghĩ rồi hớn hở

Nhập bọn vui chơi”

– Từ “hớn hở” nghĩa là vui mừng đấy.

– Khi ông mặt trời xuống núi đi ngủ thì anh em nhà mèo như thế nào?

– Trong giỏ hai anh em nhà mèo có con cá nào không? Vì sao?

– Không có con cá nào lúc này anh em nhà mèo như thế nào?

– Vì cả hai anh em nhà mèo trắng đều lười biếng, mèo anh thì ham ngủ còn mèo em thì mải ham chơi không muốn câu cá, cuối cùng hai anh em không có cá để ăn đấy

” Lúc ông mặt trời

Xuống núi đi ngủ

Đôi mèo hối hả

Quay về lều tranh

Giỏ em giỏ anh

Không con cá nhỏ

Cả hai nhăn nhó

Cùng khóc meo meo”

– Cô đọc lần 3 chọn vẹn bài thơ.

– Cả lớp đọc thơ 2-3 lần.

– Cho trẻ thi đua tổ- nhóm- cá nhân đọc.(cô chú ý sửa sai cho trẻ).

– Cho trẻ đọc theo hiệu lệnh của cô

– Cả lớp đọc lại 1 lần nữa.

– Cô động viên khuyến khích trẻ.

Cả lớp hát bài: “rửa mặt như mèo” và đi ra ngoài.

Bài Thơ Mèo Đi Câu Cá ❤️️ Giáo Án Điện Tử + Tranh Thơ

Bài Thơ Mèo Đi Câu Cá

Lời bài thơ mèo đi câu cá của Tác giả Thái Hoàng Linh thường dùng trong các lớp nhà trẻ mầm non:

Anh em mèo trắngVác giỏ đi câuEm ngồi bờ aoAnh ra song cáiHiu hiu gió thổiBuồn ngủ quá chừngMèo anh ngả lưngNgủ luôn một giấcLòng riêng thầm chắcĐã có em rồiMèo em đang ngồiThấy bầy thỏ bạn.Đùa chơi múa lượnVui quá là vuiMèo nghĩ: ồ thôiAnh câu cũng đủ.Nghĩ rồi hớn hởNhập bọn vui chơiLúc ông mặt trờiXuống núi đi ngủĐuôi mèo hối hả.Quay về lều gianhGiỏ em , giỏ anhKhông con cá nhỏCả hai nhăn nhóCùng khóc meo meo.

Ngoài lời bài thơ mèo đi câu cá, chúng tôi tặng bạn ⚡ TRỌN BỘ ❤️️ THƠ CHO BÉ ❤️️ Cười Mỏi Miệng

Giáo Án Thơ Mèo Đi Câu Cá

SCR.VN chia sẽ giáo án thơ mèo đi câu cá chuẩn thường dùng:

I.Mục đích,yêu cầu

1.Thái độ:

+Trẻ ngoan ngoãn,vâng lời cô giáo trong giờ học.

+Giáo dục trẻ chăm chỉ,không lười biếng,ỷ lại vào người khác.

+Trẻ hứng thú tham gia vào tiết học,đoàn kết và chơi tốt trong trò chơi.

2.Kĩ năng:

+Kỹ năng quan sát,ghi nhớ có chủ định

+Trẻ biết trả lời các câu hỏi rõ ràng,mạch lạc

+Kỹ năng nhanh nhẹn khéo léo khi chơi trò chơi

3.Kiến thức:

+Trẻ thuộc bài thơ,nhớ tên bài thơ,tên tác giả.

+Trẻ hiểu nội dung bài thơ và biết đọc diễn cảm bài thơ..

II.Chuẩn bị

-Tranh ,bài giảng điện tử bài thơ”Mèo đi câu cá”.

-Mũ mèo cho cô và trẻ.

-Câu hỏi đàm thoại nội dung bài thơ.

-Nhạc bài hát”Gà trống,mèo con và cún con”.

-3 bảng gắn tranh có nội dung bài thơ

III.TIẾN HÀNH

*Hoạt động 1: Gây hứng thú

-Cho trẻ hát: Gà trống, mèo con, cún con

+Các con vừa hát bài hát gì?

+Trong bài hát có những con vật nào?

*Hoạt động 2: Dạy trẻ đọc diễn cảm bài thơ”Mèo đi câu cá”

+Bài thơ có tên là gì?

+Bài thơ do ai sáng tác?

-Cô đọc thơ diễn cảm lần 2 minh họa:

Đàm thoại, giảng giải, trích dẫn

+Cô vừa đọc cho các con nghe bài thơ gì?

+Do ai là tác giả?

+Trong bài thơ nói đến ai?

+Trong bài thơ anh em mèo trắng đi làm gì?

Trích: Anh em mèo trắng

Vác giỏ đi câu

+Mèo anh,mèo em câu cá ở đâu?

Anh ngồi bờ ao

Em ra sông cái

+Vậy mèo anh có câu được cá không?mèo anh đã làm gì?

Trích “Hiu hiu gió thổi

Buồn ngủ quá chừng

Mèo anh ngả lưng

Ngủ luôn một giấc

Lòng riêng thầm nhắc

Đã có em rồi”

+Thế còn mèo em thì như thế nào?có câu được cá không các bạn?

Trích: “Mèo em đang ngồi

Thấy bầy thỏ bạn

Đùa chơi múa lượn

Vui quá là vui

Mèo nghĩ: Ồ thôi

Anh câu cũng đủ

Nghĩ rồi hớn hở

Nhập bọn vui chơi”

+Kết quả của buổi đi câu của hai anh em mèo thế nào?vì sao?

Trích: “Lúc ông mặt trời

Xuống núi đi ngủ

Đôi mèo hối hả

Quay về lều gianh

Giỏ em giỏ anh

Không con cá nhỏ

Cả hai nhăn nhó

Đều khóc meo meo”

Từ “lều gianh”:căn nhà nhỏ được lợp bằng tranh.

Cho trẻ đọc diễn cảm bài thơ

Cho trẻ đọc diễn cảm 1-2 lần cùng cô

Cho trẻ đọc thơ theo tổ

Cho trẻ đọc theo nhóm bạn nam,bạn nữ

Cho trẻ đọc cá nhân

Cho trẻ đọc cả lớp nối tiếp dựa theo nội dung bài thơ

* Hoạt đông 3:Trò chơi”Thi đội nào nhanh”

-Cách chơi và luật chơi như sau:Chúng ta sẽ có 3 đội:Mèo trắng,mèo vàng và mèo hồng,và ở trên này cô có các bức tranh chứa nội dung của bài thơ và nhiệm vụ các bạn sẽ chạy lên tìm đúng bức tranh theo thứ tự nội dung của bài thơ và gắn vào bảng,đội nào nhanh hơn và gắn chính xác hơn thì sẽ chiến thắng.chú ý mỗi bạn chỉ được chọn một bức tranh gắn vào bảng và về cuối hàng

-Cô tổ chức cho trẻ chơi

-Cô nhận xét và kiểm tra kết quả

-Cô tuyên dương trẻ.

Ngoài bài mèo đi câu cá 👉 Bạn Tham Khảo Ngay Thơ Cho Trẻ Mầm Non ❤️️ Thơ Cho Các Bé Hay Nhất

Hai chú mèo con ham chơi, ỉ lại và cái kết ngộ nghĩnh: “Cùng khóc meo meo” khi quay về lều gianh với những chiếc giỏ rỗng không, lời bài thơ anh em mèo trắng, mèo đi câu cá

Anh em mèo trắngVác giỏ đi câuEm ngồi bờ aoAnh ra sông cáiHiu hiu gió thổiBuồn ngủ quá chừngMèo anh ngả lưngNgủ luôn một giấcLòng riêng thầm chắcĐã có em rồi

Mèo em đang ngồiThấy bầy thỏ bạn.Đùa chơi múa lượnVui quá là vuiMèo nghĩ: ồ thôiAnh câu cũng đủ.Nghĩ rồi hớn hởNhập bọn vui chơi

Lúc ông mặt trờiXuống núi đi ngủĐôi mèo hối hả.Quay về lều gianhGiỏ em, giỏ anhKhông con cá nhỏCả hai nhăn nhóCùng khóc meo meo.

👉 chúng tôi tặng bạn bộ sưu tập Tranh Tô Màu Cho Bé 2 Tuổi full HD cho bạn

Ảnh bài thơ anh em mèo đi câu cá

Hình ảnh bài thơ mèo đi câu cá anh em mèo trắng

Tranh thơ mèo đi câu cá đẹp

TẶNG BẠN TRỌN BỘ ❤️️ Thơ Câu Cá ❤️️ HAY NHẤT

Giáo Án Điện Tử Mèo Đi Câu Cá

. Kiến thức:

– Trẻ nhớ tên bài thơ, tên tác giả.

– Trẻ hiểu nội dung bài thơ.

– Trẻ cảm nhận được âm điệu nhịp nhàng, tình cảm của bài thơ.

– Trẻ đọc thuộc bài thơ, đọc thơ diễn cảm.

2. Kỹ năng:

– Rèn ngôn ngữ mạch lạc.

– Rèn kỹ năng đọc diễn cảm bài thơ, đọc thơ to, rõ lời, đúng.

– Rèn khả năng ghi nhớ, chú ý cho trẻ.

3. Thái độ:

– Trẻ hào hứng tham gia học.

4. Đồ dùng của cô:– Máy vi tính có các trang slide nội dung bài thơ.

– Nhạc bài hát Nhạc bài hát “Thương con mèo”.

– Nhạc không lời để trẻ đọc thơ.

5. Đồ dùng của trẻ:

– Ghế đủ số lượng trẻ ngồi.

– Các nhân vật rối dẹt, khung rối.

– Tranh thơ

– Các bức tranh để trẻ sắp xếp đúng trình tự bài thơ.

6. Ổn định tổ chức:

Cô cho trẻ hát bài “Th­ương con mèo”

– Trò truyện hỏi trẻ:

+ Các con vừa hát bài hát nói về con gì?

+ Ai biết gì về con mèo?

7. Phương pháp, hình thức tổ chức: * Giới thiệu tên bài thơ: Mèo đi câu cá

– Cô đọc 1 đoạn thơ và hỏi trẻ

Đoạn thơ cô vừa đọc có trong bài thơ nào mà cô đã dạy các con?

Cô mời các con cùng nghe lại bài thơ “Mèo đi câu cá” của tác giả Thái Hoàng Linh.

Hoạt động 1: Cô đọc diễn cảm:

* Cô đọc diễn cảm 1 lần: Kết hợp các slide trên máy tính

– Cô đọc xong hỏi trẻ:

+ Cô vừa đọc cho các con nghe bài thơ gì? Do ai sáng tác? (Hỏi 1 – 2 trẻ)

Hoạt động 2: Đàm thoại trích dẫn giúp trẻ hiểu tác phẩm:

+ Trong bài thơ hai anh em mèo đi đâu?

+ Ai có thể đọc những câu thơ nói về điều này?

“Anh em mèo trắng….

……Anh ra sông cái”

+ Điều gì sảy ra với mèo anh ngồi ở bờ sông?

– Câu thơ nào thể hiện điều này?

“Hiu hiu gió thổi….

…. Đã có em rồi”

+ Khi mèo em ra sống cái mèo em đã làm gì?

+ Câu thơ nào nói về điều này?

“Mèo em đang ngồi

…… Nhập bọn vui chơi”

+ Cuối cùng hai anh em có câu được cá không? Vì sao?

+ Ai có thể đọc những câu thơ nói về điều này?.

“Lúc ông mặt trời

…. Cùng khóc meo meo”

+ Bài thơ muốn nhắn nhủ chúng ta điều gì?các con phải biết siêngnăng không đượcỷlại vào người khác

Hoạt động 3: Dạy trẻ đọc thơ:

Giáo dục:Trẻ biết siên năng không ỷ vào người khác..

– Cô cho cả lớp đọc 1- 2 lần (Cô chú ý sửa sai và rèn trẻ đọc thơ diễn cảm)

– Cô mời từng tổ lên đọc. (Cô chú ý sửa sai và rèn trẻ đọc thơ diễn cảm)

– Cô mời nhóm lên đọc. ( 1 – 2 nhóm) (Cô chú ý sửa sai và rèn trẻ đọc thơ diễn cảm)

– Cô mời cá nhân. (Cô chú ý sửa sai và rèn trẻ đọc thơ diễn cảm

Hoạt động 4: Củng cố:.

– Cô đã chuẩn bị một số nhóm:

+ Nhóm diễn rối dẹt.

+ Nhóm đọc thơ bằng tranh thơ.

+ Nhóm sắp sếp các bức tranh theo đúng trình tự bài thơ.

8. Kết thúc:

– Trẻ về nhóm chơi cô bao quát giúp đỡ trẻ.

– Cô nhận xét giờ học, khen ngợi trẻ và chuyển hoạt động.

Ngoài bài mèo đi câu cá 👉 Bài Thơ Ngắn Cho Trẻ Em ❤️️ Hay Nhất

Truyện Mèo Con Thích Ăn Cá Lớn

Cuối cùng vào thời điểm Li Linh xuất hiện ở trước cửa nhà Kiệt Phỉ Nhĩ, điện thoại của hắn kêu lên, là một dãy số hoàn toàn xa lạ.

Li Linh nghe máy, “Uy, ai vậy?”

“Linh, là ta, Kiệt Phỉ Nhĩ, ngươi lập tức đến Paris đi! Con bổn miêu nhà ngươi hình như không được ổn…” Đối phương dùng tiếng Trung lưu loát nói, nhưng hắn nói còn chưa xong, Li Linh đã “Bính” một tiếng hủy đi cái cửa nhà hắn.

Vốn đứng ở bên cửa sổ nghe điện thoại, Kiệt Phỉ Nhĩ thình lình bị thanh âm làm cho hoảng sợ, quay người lại liền thấy vẻ mặt lo lắng của Li Linh đứng ngay trước mặt hắn.

“Có chuyện gì vậy? Sóc đâu?” Li Linh túm lấy áo đối phương, hoàn toàn không để ý đối phương so với chính mình cao hơn hẳn một cái đầu.

“Bình tĩnh một chút, bình tĩnh.”Kiệt Phỉ Nhĩ rất nhanh liền khôi phục lại, “Hắn ở trong phòng, cái gian đằng trước kia.”

Li Linh buông hắn ra liền nhằm phía phòng tới.

Đập vào mắt hắn đầu tiên là một thiếu niên xa lạ ngồi trên giường, rồi sau đó mới là tiểu cầu màu xám đang cuộn tròn trên giường.

Cảm giác được hơi thở mỏng manh của Sóc, Li Linh đột nhiên cảm thấy rất đau, hắn cẩn thận đem con mèo nhỏ nâng lên.

“Hắn nhảy vào trong bể bơi…” Thanh âm sợ hãi của thiếu niên ở phía sau Li Linh vang lên.

“Các ngươi đi ra ngoài.” Li Linh cũng không quay đầu lại, lạnh lùng đưa ra mệnh lệnh.

Kiệt Phỉ Nhĩ thức thời mang thiếu niên rời đi, cũng vì bọn họ mà tự đóng cửa.

Một lớp sương mù từ trong lòng bàn tay Li Linh dâng lên, đem thân thể Sóc bao quanh, cứ như vậy qua một lúc, trên trán Li Linh mồ hôi đã hơi chảy ra .

Cuối cùng sương mù tản ra đến đây, Li Linh đem Sóc nhẹ nhàng thả lại trên giường, trong miệng lẩm nhẩm đọc cái gì, rồi con mèo nhỏ trên giường biến thành thân thể một thiếu niên trần trụi.

Li Linh kéo qua chăn qua đắp lên người Sóc, nhìn hơi thở của hắn đã ổn định, cũng liền nhẹ nhàng thở ra.

“Nhưng còn giống như không đủ a!” Li Linh sờ sờ khuôn mặt tái nhợt của Sóc, một chút độ ấm cũng không có.

Li Linh cúi mình xuống, đôi môi bao trùm lên Sóc.

Trong lúc ngủ Sóc vẫn cảm giác được rất rõ, có một dòng khí đang từ chính miệng mình tiến vào trong cơ thể, rồi mới hướng toàn thân khuếch tán…

Là Li Linh sao? Ý thức của Sóc thanh tỉnh, đồng thời hắn lại cảm thấy khí lưu ở trong cơ thể mình là cái gì. Là hai dòng khí lưu bất đồng đụng vào nhau, thân thể không khoẻ làm cho hắn cả người trở nên khô nóng lên.

“Nóng… nóng…” Sóc mơ mơ màng màng rên rỉ, tay chân cũng tự vén chăn lên.

Li Linh ngừng lại, nhìn thân thể Sóc đã có chút phiếm hồng, rồi tầm mắt hắn rơi xuống nơi dục vọng của Sóc đã muốn đứng thẳng lên.

“Quả nhiên sẽ biến thành như vậy.” Li Linh mỉm cười, dùng chính tay mình cầm vào nơi đó của Sóc.

“Vẫn là để cho ta tới giúp ngươi đi!”

Sóc cũng không phải là yêu quái thuần túy, trước đây nói hắn ngay từ đầu sở dĩ có thể biến hình là dựa vào Li Linh, cho nên hắn cùng yêu quái bình thường có điểm khác nhau. Li Linh truyền khí cho thân thể của hắn cũng sẽ không sinh ra thương tổn, chỉ cần dung hợp, hoàn toàn hấp thu, đó cũng chính là nối tiếp sinh mạng cho đối phương. Chẳng qua, có tác dụng phụ, trong quá trình dung hợp sẽ phát ra tính dục mãnh liệt, hiệu quả so với xuân dược càng mạnh mẽ rõ rệt.

Li Linh nhẹ nhàng cởi quần áo vừa mới mặc cho Sóc, đã bị đối phương bắt được, rồi mới xoay người một cái đã bị đặt xuống phía dưới.

Li Linh sửng sốt một chút, chưa nói được gì, chính là thả lỏng thân thể hoàn toàn thuận theo dục vọng của Sóc khiến hắn thô bạo.

Chỉ cần ngươi không có việc gì là tốt rồi. Li Linh nghĩ như vậy, hai tay đặt lên lưng Sóc.

Bên ngoài cửa phòng có hai kẻ ngồi rình, tường được thiết kế cách âm siêu kém nên thời điểm truyền ra tiếng thở dốc khiến cho người ta mặt đỏ tim đập, bất an tựa vào trong lòng ngực Kiệt Phỉ Nhĩ khuôn mặt thiếu niên so với quả cà chua còn muốn hồng hơn…

“Bọn họ…”

“Ha hả, yên tâm, hẳn là không có việc gì, xem chừng hiện giờ bên trong lửa đang cháy hừng hực a!” Kiệt Phỉ Nhĩ mới vừa nói xong, âm thanh của ai đó lại truyền vào lỗ tai hai người.

Thiếu niên cúi đầu càng thấp, mặt đỏ làm cho người ta nghĩ lầm là sắp xuất huyết đến nơi.

“Bảo bối, ngươi câu dẫn ta nha.”Kiệt Phỉ Nhĩ nói xong đem thiếu niên trong lòng ngực một phen ôm lấy, chui ngay vào phòng của hắn.

Mà thiếu niên kia chỉ kịp kinh hô một tiếng đã bị chặn miệng…

Chờ đến thời điểm ý thức của Sóc hoàn toàn tỉnh táo lại đã là chuyện tình của một ngày sau.

Nhìn ái nhân mê man ở trong lòng ngực mình, Sóc cực kì đau lòng. Hắn biết rõ chính mình đối với Li Linh làm cái gì, còn thô bạo như vậy… Nhưng hắn khống chế không được thân thể của mình a! Hắn cũng muốn ôn nhu, hắn cũng không nỡ để Li Linh đau a!

“Cảm giác khá hơn chút nào không?”Li Linh đột nhiên mở mắt ra nhìn hắn.

Sóc có điểm chột dạ gật gật đầu.

“Ngươi nói cho ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì a.”Lại còn thiếu chút nữa ngay cả mạng nhỏ cũng vứt bỏ.

“Nga.” Sóc ngoan ngoãn đem sự tình đã trải qua nói ra.

Ngày đó sau khi rời khỏi võ quán, Sóc trước tiên liền bay đi Paris, hơn nữa tựa như đoán ra Li Linh ở đâu liền phi thẳng đến nhà Kiệt Phỉ Nhĩ. Vừa vặn gặp phải đối phương không ở nhà, hơn nữa nhất thời cũng chưa về ngay. Kỳ thật xác nhận Li Linh không ở đó, Sóc cơ bản sẽ không biết làm gì, làm cho thiếu nhiên ở nhà Kiệt Phỉ Nhĩ hiểu lầm. Rồi không biết vì sao hai người liền khắc khẩu lên, sau đó, chính là Sóc không nghĩ qua là bị đẩy xuống bể bơi. May mắn hắn biến trở về nguyên hình, thiếu niên kia cũng không có mặc hắn ở trong nước tự sinh tự diệt, mà đem hắn cứu lên, tuy rằng đã có điểm muộn, nhưng mạng nhỏ vẫn là tạm thời được bảo vệ. Thiếu niên kia cũng không phải người thường, nhưng hắn không biết dùng cách gì để bảo toàn sinh mệnh cho Sóc, lại sợ Kiệt Phỉ Nhĩ mắng hắn nên đã không báo cho y biết, thẳng đến lúc Kiệt Phỉ Nhĩ trở về, biết tình trạng của Sóc không ổn liền lập tức thông tri Li Linh, tiếp theo chính là khi Li Linh đến…

“Sóc, ta không đáng để ngươi tin cậy sao?” Li Linh có chút thương cảm nhìn hắn.

“Không, không phải.” Ánh mắt của Li Linh làm cho hắn luống cuống tay chân, “Ta chỉ là… Chính là…”

“Chúng ta đã cùng nhau bao nhiêu năm?”

“Bốn trăm tám mươi bảy năm.” Sóc nhỏ giọng trả lời.

“Nhiều năm như thế cũng không đủ để ngươi hiểu rõ ta là người như thế nào sao?”

“Không phải, không phải như thế.” Sóc bối rối ôm chặt ái nhân [người yêu] trong lòng ngực, “Ta chỉ là… Li, ngươi cũng chưa từng nói yêu ta, chưa từng có…”

Trong lòng Li Linh run lên, thanh âm của Sóc rất nhỏ, nhưng từng từ vẫn là rất rõ ràng truyền vào trong tai hắn, xuyên vào trong lòng hắn.

“Sóc.” Li linh dang tay ôm lấy Sóc, “Thực xin lỗi.”

Thân thể Sóc nhất thời cứng ngắc, thực xin lỗi? Li Linh vì sao muốn nói thực xin lỗi? Chẳng lẽ…

“Ta yêu ngươi, rất yêu rất yêu ngươi, cho nên, ngươi đừng làm cho ta lo lắng nữa được không?” Li Linh đã trở nên không thể chịu đựng được những ngày Sóc không ở bên cạnh hắn, có trời mới biết lần này hắn đi mà không mang theo Sóc trong lòng có bao nhiêu hối hận.

“Ta, ta thật là cao hứng.” Sóc sau một giây cứng ngắc thân thể liền dao động trở lại, nguyên lai Li Linh thực xin lỗi cũng không phải muốn nói cho hắn rằng, y không thương hắn, “Li, ngươi cuối cùng cũng nói yêu ta .” Trên mặt Sóc hiện lên một nụ cười thật hạnh phúc.

“Buông, buông tay… Khụ…”Nghĩ muốn đem hắn đè chết sao? Li Linh chụp lấy lưng Sóc.

“A, thực xin lỗi.” Sóc lập tức buông hắn ra, trở mình lên, cẩn thận xem mình có thiếu chút nữa lại đem Li Linh làm đau hay không.

Khi Li Linh che kín dấu vết tình dục trên thân thể thì hoàn toàn đập vào tấm mắt hắn, Sóc có điểm chột dạ phát hiện thân thể chính mình ở bộ phận nào đó lại rục rịch.

“Li, chúng ta tiếp tục đi!”

Không đợi Li Linh phản ứng lại , Sóc đã muốn nhào tới.

“…”

***

Cuối cùng, tiểu tình nhân của Kiệt Phỉ Nhĩ cúi người nói “Thực xin lỗi”. Li Linh mang Sóc trở về nước, trước mắt bọn họ lại là ngôi nhà ấm áp, hai người tiếp tục ân ân ái ái sống cuộc sống gia đình hạnh phúc.

Ebook Con Mèo Giữa Đám Bồ Câu

Review Phong:

Trước khi lên đường ra nước ngoài nhằm tránh khỏi cuộc cách mạng của phe nổi dậy, vị Quốc vương của Ramat là Ali Yusuf đã tin tưởng giao số đá quý trị giá bảy trăm năm mươi ngàn bảng cho viên phi công riêng là Bob Rawlinson. Sau khi cân nhắc, Bob đã tìm đến chị gái Sutcliffe của anh đang nghỉ dưỡng tại một khách sạn của Ramat. Nhưng khi đến nơi thì người chị gái đã đi ra ngoài, không có thời gian chờ đợi vì cuộc cách mạng có thể diễn ra bất cứ lúc nào, bằng cách nào đó Bob đã đưa được số đá quý vào hành lý trong phòng người chị kèm theo một lời nhắn. Sau này, con gái của Sutcliffe là Jennifer được nhận vào học tại Meadowbank, trường nữ sinh danh giá nhất của nước Anh, cùng nhập học với cô bé còn có cái tên đáng chú ý: Công nương Shaista, em họ của Quốc vương Ali Yusuf. Cũng kể từ đây, liên tiếp những vụ giết người với đối tượng hướng đến là các cô giáo trong trường đã khiến danh tiếng của Meadowbank gần như hoàn toàn sụp đổ chỉ sau vài tuần bắt đầu kì học mới.

Cuốn thứ 7 của tác giả Agatha Christie mà mình đọc. So với những cuốn rất hay của bà mình đọc gần đây thì cuốn này chỉ dừng ở mức đọc được, bà viết cuốn này khi đã 69 tuổi nên mình thấy thế là được rồi. Vụ án không hấp dẫn, có nhiều hơn một cái chết nhưng tình tiết rất bình thường chứ không nhanh và hấp dẫn như những cuốn mình đọc trước đây như “Ngôi nhà quái dị”, “Án mạng trên sông Nile” hay “Tận cùng là cái chết”. Phần phá án của Hercule Poirot có lẽ là phần mình thấy thú vị duy nhất trong truyện. Mình thích truyện kết thúc ở chương 24 hơn, đúng với phong cách những điều bất ngờ dồn dập đến ở khoảng 20 trang cuối của bà. Chương 25 giúp giải quyết toàn bộ vấn đề còn lại được đưa ra, mình đọc thấy hơi dài dòng và cũng không hứng thú lắm nhưng mình tôn trọng toàn bộ dụng ý mà bà đưa ra trong truyện.

Cuốn này thực sự là một thảm họa về khâu biên tập, xứng đáng là cuốn sách đáng xấu hổ nhất của Trẻ mà mình hiện có. Trẻ là một NXB lớn, nắm bản quyền các tác phẩm của Agatha Christie nhưng tại sao họ có thể phát hành một cuốn sách đầy lỗi thế này thì mình không biết, những cuốn trước cuốn nào không ít thì nhiều cũng có lỗi, nhưng dày đặc thế này thì mình mới thấy lần đầu. Mình có kiểm tra lại lời nói đầu, thì đúng là họ cam kết đem đến những bản dịch tốt, hình thức đẹp chứ không nói gì đến việc biên tập kĩ lưỡng. Khi mình đề cập vấn đề này với admin fanpage NXB Trẻ thì nhận được phản hồi như hình dưới. Vậy hóa ra mỗi lần tái bản NXB chỉ in lại chứ không hề rà soát lỗi biên tập, trong khi việc này đã phải làm kĩ ngay khi phát hành. Không nói ra thì không chịu được vì sách của tác giả mình yêu thích lại không được quan tâm biên tập cho đúng mực, mà nói ra rồi lại thấy ức hơn vì giờ phải đọc lại toàn bộ sách, ghi chú lỗi lại với hy vọng ở lần tái bản sau, cuốn sách này sẽ được chăm chút tốt hơn. Tương lai nào cho những đứa con tinh thần của Agatha Christie khi được xuất bản tại Việt Nam …

Đúng như dự đoán. Máy bay bị gài bom phát nổ, quốc vương và phi công lao vào núi rồi chết. Số kim cương cùng cô cháu gái đến trường Meadowbank một ngôi trường nữ sinh danh giá nhất nước Anh. Tại đây xảy ra hàng loạt vụ bắt cóc, giết người nhằm mục đích chiếm đoạt số kim cương mà Jennifer vẫn không hay biết mình đang giữ.

Chương mở đầu khá là rối vì giới thiệu một loạt nhân vật giáo viên, công nhân viên, học sinh, phụ huynh. Các nhân vật nối tiếp nhau xuất hiện khiến người đọc không nắm bắt kịp. Chương mở đầu không cung cấp manh mối gì nhiều chủ yếu dùng để phô chất riêng của tác giả. Nhưng cũng đừng lo vì chương sau đó sẽ tóm tắt lại các nhân vật chính và vai trò chủ chốt.

Có nhiều tình tiết khá là dài dòng như chuyện cô Bulstrode dự định nghĩ hưu lặp lại suốt, đọc ngán luôn.Nhân vật ấn tượng nhất cũng là cô Bulstrode, một người hiệu trưởng thực sự có bản lĩnh và luôn ghét từ “tẻ nhạt”

Mình chấm tác phẩm này 6/10 điểm. Cảm thấy bình thường, không quá thất vọng nhưng cũng không được như kỳ vọng

***

Agatha Christie sinh năm 1890 tại Torquay, Anh. Cha bà tên là Frederick Miller, nên tên khai sinh của bà là Agatha Miller. Hồi còn nhỏ, Agatha không được tới trường mà chỉ được gia đình thuê gia sư về dạy dỗ tại nhà.

Là một đứa trẻ nhút nhát, khó có thể diễn tả chính xác ý kiến của mình, ban đầu bà tìm đến âm nhạc như một cách giải tỏa tâm sự và sau này là viết sách. Năm 1914, bà kết hôn với Archie Christie, một phi công chiến đấu. Trong khi đức lang quân bận rộn chiến đấu ngoài chiến trường thì bà làm y tá trong bệnh viện. Chính trong thời kỳ này, ý tưởng viết tiểu thuyết trinh thám đã nảy sinh trong tâm trí bà. Chỉ một năm sau bà đã hoàn thành cuốn tiểu thuyết đầu tay mang tên Những bí ẩn vùng Styles, nhưng phải tới 5 năm sau nó mới được xuất bản (1920).

Agatha Christie được mọi người tôn vinh là Nữ hoàng truyện trinh thám. Trong suốt cuộc đời mình, bà đã sáng tác 66 tiểu thuyết, rất nhiều truyện ngắn, kịch và hàng loạt tiểu thuyết tình cảm lãng mạn với bút danh là Mary Westmacott. Vở kịch Chiếc bẫy chuột của bà có lẽ là vở kịch trinh thám hay nhất thế giới. Một số tác phẩm của bà đã được chuyển thể thành phim, nổi bật là bộ phim Murder on the Orient Express (Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương Đông) đã đoạt giải thưởng Hàn lâm năm 1974. Tác phẩm của bà được dịch ra hơn 100 thứ tiếng.

Trong suốt cuộc đời mình, nữ nhà văn Agatha Christie luôn căm ghét bạo lực và máu. Bà thường thú nhận rằng không biết gì về những công cụ giết người thông thường. Thậm chí bà cũng chưa từng một lần tiếp xúc với một kẻ giết người.

Hôm ấy là ngày khai giảng kì học hè ở trường Meadowbank. Ánh chiều tà đổ xuống con đường lát sỏi rộng thênh trước tòa học xá. Cửa trước rộng mở vui đón khách, và ngay ở cửa, tương xứng một cách đáng ngưỡng mộ theo đúng tỉ lệ kiến trúc thời Georgia của tòa nhà là cô giáo Vansittart, tóc gọn gàng, áo khoác và váy được cắt may không chê vào đâu được.

Một số bậc phụ huynh không biết rõ đã nhầm bà với bà Bulstrode, mà đâu hay bà Bulstrode có lệ rút lui vào cấm cung, ở đấy chỉ số ít bậc phụ huynh chọn lọc được hưởng đặc quyền mới được đón tiếp.

Đứng cạnh cô Vansittart, đang điều hành ở một mức độ hơi khác là bà Chadwick, với vẻ tự tin, hiểu biết, và ở Meadowbank này bà đóng một vai trò lớn đến độ thật khó tưởng tượng trường Meadowbank lại không có bà. Chưa bao giờ ngôi trường này thiếu vắng bà. Bà Bulstrode và bà Chadwick đã cùng nhau khởi lập Meadowbank. Bà Chadwick đeo kính không gọng, đầu hơi cúi, ăn mặc không mấy cầu kỳ, giọng nói hòa nhã, và tình cờ thay lại là một nhà toán học xuất sắc.

Những lời chào đón ân cần của cô Vansittart ân cần vang khắp tòa nhà.

“Bà có khỏe không, thưa bà Arnold? Ồ, Lydia, chuyến đi tàu Hellenic của em có vui không? Thật là một cơ hội tuyệt vời! Em có chụp được nhiều ảnh đẹp không?

“Vâng, thưa bà Garnett, bà Bulstrode đã nhận được thư của bà về Lớp Nghệ thuật, tất cả đã được thu xếp rồi.

“Bà khỏe không, thưa bà Bird?… Ô? Tôi nghĩ hôm nay bà Bulstrode không có thời gian để bàn bạc chuyện này. Cô Rowan ở đây, bà có muốn nói chuyện với cô ấy về vấn đề này không?

“Chúng tôi đã chuyển phòng ngủ của em rồi, Pamela ạ. Em giờ ở chái nhà phía xa, cạnh cây táo…

“Vâng, quả vậy, thưa bà Violet, từ đầu mùa xuân tới giờ thời tiết thật kinh khủng. Cháu bé nhất nhà bà đây phải không? Tên cháu gì nhỉ? Hector hả? Cháu có máy bay đẹp thế, Hector.

“Très heureuse de vous voir, Madame. Ah, je regrette, ce ne serait pas possible, cette après-midi. Mademoiselle Bulstrode est tellement occupée.Rất vui được gặp bà, thưa bà. Ồ, tôi rất tiếc chiều nay thì không thể rồi. Bà Bulstrode rất bận.

“Xin chào giáo sư. Ngài có khám phá thêm được điều gì thú vị không?”

Trong căn phòng nhỏ ở tầng một, Ann Shapland, thư ký của bà Bulstrode, đang đánh máy thoăn thoắt và chính xác. Ann năm nay ba lăm tuổi, vẻ ưa nhìn, mái tóc vừa vặn như chiếc mũ sa-tanh đen đội lên đầu. Nếu muốn, cô có thể trông quyến rũ hơn, nhưng cuộc đời đã dạy cô rằng năng lực và hiệu quả thường được trả công cao hơn vẻ ngoài, lại tránh được những phiền toái bực mình. Ở thời điểm này, cô đang tập trung vào tất cả mọi công việc mà một người thư ký hiệu trưởng của một trường nữ sinh nổi tiếng cần làm.

Thỉnh thoảng, khi đặt một tờ giấy vào máy chữ, cô lại nhìn ra cửa sổ và lộ rõ niềm thích thú về những vị khách mới đến.

‘Trời đất ơi!’ Ann tự nhủ, vẻ ngưỡng mộ, ‘Mình không biết ở nước Anh vẫn còn nhiều tài xế riêng đến vậy!’

Rồi cô bất giác mỉm cười, khi một chiếc xe Rolls uy nghi chạy đi và một chiếc xe Austin nhỏ xíu, cũ mèm và méo mó tiến vào. Một ông bố vẻ lo lắng từ xe bước ra, cùng cô con gái trông bình tĩnh hơn nhiều so với ông bố.

Khi ông dừng lại chừng như sắp ngã đến nơi, thì cô Vansittart từ trong nhà bước ra và làm chủ tình huống.

“Thiếu tá Hargreaves phải không ạ? Đây hẳn là Alison rồi? Xin mời vào trong nhà. Mong ngài vào xem phòng của Alison…”

Ann nhếch mép cười rồi tiếp tục đánh máy.

‘Ôi đúng là Vansittart, người đóng thế vinh quang,’ cô tự nhủ. ‘Cô ta có thể học theo mọi mánh lới của bà Bulstrode. Quả thật, cô ta rất thuộc bài!’

Một chiếc xe Cadillac to lớn và xa hoa đến khó tin, sơn hai tông màu, đỏ mâm xôi và xanh dương, rẽ vào (hơi khó khăn do chiều dài của nó) và đỗ phía sau chiếc xe cũ của Thiếu tá Alistair Hargreaves.

Tài xế bật mở cửa, một người da sẫm, bộ râu dày, mặc áo choàng aba là lượt bước ra, theo sau là một tín đồ thời trang Pari và sau đó nữa là một cô bé mỏng mảnh, da sẫm.

‘Đấy chắc hẳn là Công nương… tên là gì ấy nhỉ,’ Ann nghĩ. ‘Không thể tưởng tượng nổi cô bé ấy mặc đồng phục, nhưng mình cho rằng điều thần kỳ sẽ xuất hiện ngày mai…’

Lần này cả cô Vansittart và bà Chadwick đều xuất hiện.

‘Họ sẽ được đưa vào danh sách diện kiến,’ Ann quả quyết.

Rồi cô nghĩ, cũng khá lạ, rằng người ta không thích đùa cợt về bà Bulstrode. Bà Bulstrode là Người Ai Cũng Biết. ‘Tốt hơn nên tập trung vào chuyên môn đi,’ cô tự nhủ, ‘và gõ xong mấy bức thư này không sai lỗi thì hơn.’

Ann không phải là người hay phạm lỗi lầm. Cô đủ giỏi để có quyền chọn việc như ý. Cô từng là trợ lý riêng cho tổng giám đốc một công ty dầu mỏ, thư ký riêng cho ngài Mervyn Todhunter, nổi tiếng về sự uyên bác, thói cáu bẳn và chữ viết tay khó đọc. Trong số những người thuê cô làm việc, có hai người là Chủ tịch Nội các và một vị công chức quan trọng trong cơ quan chính phủ. Nhưng nhìn chung, công việc của cô luôn là giữa đám đàn ông. Cô băn khoăn mình sẽ thế nào, như cách nói của cô, khi hoàn toàn giữa đám phụ nữ. Ờ – thì đằng nào cũng là những trải nghiệm thôi. Và dù thế nào cũng có Dennis! Dennis thủy chung từ Malaya, từ Burma, từ nhiều nơi trên thế giới trở về, và vẫn như xưa, vẫn tận tình, và hỏi cưới cô lần nữa. Dennis thân thương! Nhưng thật là tẻ nhạt lắm mới đi cưới Dennis.

Trong tương lai sắp tới, cô sẽ nhớ đến thời gian được làm việc cùng nam giới. Tất cả những giáo viên ở đây – không có lấy một mống đàn ông nào cả, ngoại trừ lão làm vườn đã tám chục tuổi.

Nhưng đến đây Ann bỗng ngạc nhiên. Nhìn ra cửa sổ, cô thấy một người đàn ông đang xén hàng rào ngay phía bên kia lối đi dành cho ô tô – rõ ràng là một người làm vườn nhưng mà còn lâu mới tám chục tuổi. Trẻ, tóc đen, và điển trai. Ann ngẫm ngợi, hình như người ta có nhắc đến chuyện thuê người phụ việc, nhưng người này đâu phải dân quê mùa. À thì, ngày nay người ta làm đủ thứ việc. Một số thanh niên đang cố tích góp tiền cho dự định này nọ trong tương lai, hay chỉ kiếm đủ sống qua ngày. Nhưng anh ta đang xén hàng rào theo cách rất chuyên nghiệp. Chắc hẳn anh ta là một người làm vườn thực thụ.

Mời các bạn đón đọc Con Mèo Giữa Đám Bồ Câu của tác giả Agatha Christie.