Bạn đang xem bài viết Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói được cập nhật mới nhất trên website Viec.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
19tuổi, vẫn đang còn là sinh viên, nhưng Mèo bé nhỏ biết mình không phải là một con thú cưng được yêu chiều. Sinh ra trong một gia đình bình thường, lại thêm một bà chị suốt ngày vùi đầu vào những trò vui và thói quen mua sắm vô độ,… bao nhiêu tiền rồi cũng đi tong hết, nên từ khi còn bé Mèo đã hiểu phải tự bảo vệ bản thân một cách tốt nhất. Mặc cho mọi người trong nhà đều gọi cô là Mèo, nhưng không phải vì cô được nuông chiều và thích làm nũng như Mèo mà bởi vì cô cảnh giác và nhạy bén như Mèo vậy.Ví dụ, như hồi nhỏ, chỉ cần mới về tới đầu ngõ cô đã cảm nhận được nguy hiểm mà lủi mất. Đúng là hôm đó bố cô có quá chén say xỉn, mà cũng không biết tại sao trên áo ông lại có một vệt son, đương nhiên là theo thói thường người mẹ hiền như cọp của cô sẽ tiện tay vớ cái gì thì sử dụng cái đó. Và kết quả của cuộc hỗn chiến ngày hôm đó là bố cô sưng vù một bên mắt, dù có đang say xỉn tới đâu thì ông cũng tỉnh táo ngay lập tức. Chị gái cô vì tò mò cũng nhận được phần thưởng thích đáng. Chỉ có cô là bình an vô sự. Chính từ đó mà cả nhà gọi cô là Mèo. Vì cô thật nhạy cảm.Thế rồi bố mẹ cô qua đời trong một tai nạn giao thông để lại hai chị em cô bơ vơ nương tựa vào nhau mà sống. Từ một con Mèo con, cô trở thành một con Mèo cảnh giác cao hơn và ẩn nấp ngày càng giỏi hơn. Nói cô tinh ranh không phải, nói cô giảo hoạt lại càng không. Cô không phải dạng Mèo hoang lang thang trên nóc nhà mỗi tối dùng con mắt sáng xanh để nhìn xuống thế giới loài người đầy hồ nghi, cô là vẫn là một con Mèo nhà hiền lành, nhưng lại vững vàng hơn vì cô biết giờ mình còn phải làm chỗ dựa cho một người chị khoái ăn chơi hơn là làm việc.
Đọc Truyện: Siêu Cấp Cổ Võ
Tác giả: Quỷ Cốc Tiên Sư
Chương 1166: Sơn trang tới chỉ mèo sọc vàng!
Converter Dzung Kiều cầu khen thưởng
“Này, cái này đứa nhỏ chẳng lẽ là được ta chân truyền sao! Vẫn chưa tới 2 tuổi đều biết tán gái, nhỏ như vậy liền hiện ra tên háo sắc bản tính?” Trần Tấn Nguyên trong lòng thầm nhũ, trên mặt nhưng là chất đầy nụ cười, “Không nhìn ra ta con trai ngoan còn là một ngự tỷ khống, cũng tốt, cùng ba sau khi trở về, sẽ để cho người đem cô bé kia nhà dò nghe, cho thằng nhóc ngươi kết hợp một chút.”
Đương nhiên là câu nói đùa, mục đích chỉ là muốn mau chút rời đi sân bay, lôi phong chú nói qua phải làm cho tốt chuyện không lưu tên, nếu không chờ lát nữa những người đó tràn ra, mình cũng không tốt thoát thân. Nhưng mà một câu nói này nhưng là rước lấy Jessica quyến rũ xem thường, Albert lại là làm duyên, làm dáng.
“Ba, ngươi thật là một bại hoại!”
“Ta nơi nào hư?”
“Ngươi chính là xấu xa!”
“Ba, ngươi nói ta có phải hay không rất xui xẻo à?”
“Cái gì?”
“Ta lần đầu tiên ngồi máy bay, liền gặp lên máy bay xảy ra tai nạn, ngươi nói ta có phải hay không rất xui xẻo?”
“Ừhm! Đích xác rất xui xẻo!”
. . . Cha con hai người cười đùa ra sân bay, sớm có Trần thị sơn trang người đang đợi, ba người trực tiếp lên xe, xe rất nhanh khởi động, đi ngoại ô phía đông đi.
“Hoa nhỏ, mới vừa rồi thấy không, lão gia trở về! Còn mang về một cái mèo sọc vàng cùng một cái đứa nhỏ!” Hậu viện phòng bếp, một cái hổ đầu hổ não người tuổi trẻ, đang một bên phô trương trước cường tráng bắp thịt vỗ củi đốt, vừa hướng bên cạnh rửa rau cô gái bát quái.
“Ngươi mới biết à!” Cô gái ném cho người tuổi trẻ một cái liếc mắt, một bên rửa rau vừa nói, “Vậy phụ nữ nước ngoài, nói không chừng sau này sẽ là chúng ta Thất phu nhân, nếu để cho lão gia biết ngươi kêu nàng mèo sọc vàng, cẩn thận không ăn nổi bao đi.”
Người tuổi trẻ nuốt ngụm nước miếng, cười khan một tiếng nói, “Ta cũng là tùy tiện nói một chút, nơi này có không người khác!”
“Ta không phải người khác sao?” Cô gái lại là một cái liếc mắt, “Cẩn thận ta đến lão gia trước mặt nói với ngươi một trạng!”
“Hì hì! Hoa nhỏ, hai ta ai với ai à!” Người tuổi trẻ thiển thiển cười một tiếng, buông xuống trong tay lưỡi rìu, đi tới bên người của cô gái, “Ngày hôm trước ta trở về một chuyến quê quán, cha ta mẹ cứ thúc giục ta cưới vợ, ngươi nói hai ta có phải hay không thích hợp một chút tính!”
Cô gái tròn hạng mục trừng một cái, gò má đỏ ửng, “Ngươi nói bậy nói bạ cái gì?”
Người tuổi trẻ tú liền một chút hắn vậy hùng tráng cơ ngực, tao túi nói , “Mặc dù ta chẳng qua là sơn trang phu khuân vác, nhưng nói thế nào đi nữa ta cũng là vị hậu thiên sơ kỳ cao thủ, sẽ không cho ngươi mất mặt!”
“Ngươi. . .”
“Hì hì, ta biết các ngươi cô gái đều thích cường giả, ngươi yên tâm, ta cũng biết trở thành cường giả, nếu như có một ngày, ta cũng có thể trở thành hướng lão gia như vậy tồn tại, vậy thì thật là. . . À, hoa nhỏ, ngươi đừng đi à!” Người tuổi trẻ trong mắt hiện ra vô hạn hướng tới, vậy mê ly trong con ngươi, tựa như thấy được vô số người đẹp hướng hắn nhớ nhung trong lòng, cùng hắn từ trong mộng đẹp lúc tỉnh lại, cô gái đã bưng tắm xong thức ăn đi vào phòng bếp.
“Đại Ngưu, ngươi tiểu tử thúi này, củi đốt phách đã được chưa?” Tự cửa phòng bếp lộ ra một cái lão đầu râu bạc đầu, quát mắng tiếng theo tới, thanh âm hồn dầy vô cùng, lại cũng là là hậu thiên cao thủ.
“Tốt lắm, tốt lắm, lập tức tốt!” Người tuổi trẻ cả người run lên, nhanh chóng vui vẻ chạy đi bửa củi lửa.
. . . Jessica mẹ con đến, để cho Trần thị sơn trang nhấc lên một đạo không nhỏ gợn sóng, trong sơn trang rất nhiều người làm đều ở đây lúc không có ai nghị luận Trần Tấn Nguyên chuyện phong lưu, bọn họ đều biết Trần Tấn Nguyên phong lưu, chỉ là vợ cũng cưới vợ sáu bảy cái, nhưng là bọn họ lại không nghĩ rằng Trần Tấn Nguyên lần này còn trêu chọc liền phụ nữ nước ngoài, hơn nữa còn mang về một cái hơn một tuổi con trai.
Khá hơn chút người cũng đang chờ xem kịch vui, bởi vì là ở bọn họ trong ấn tượng, mấy vị phu nhân đều là như lang như hổ, hôm nay Trần Tấn Nguyên dám can đảm mang về đối với ngoại quốc mẹ con, quỳ xin là không thiếu được.
Bất quá kết quả lại để cho bọn họ thất vọng, Trần Tấn Nguyên đi nước Mỹ tiếp Jessica sự việc, người nhà đều biết, duy nhất bất ngờ là Trần Tấn Nguyên mang về một đứa con trai tới, bất quá chuyện này Trần Tấn Nguyên cũng đã sớm ở trong điện thoại thông báo qua mẹ.
Mẹ biết nhiều hơn cái cháu trai, cao hứng còn không kịp, đối với Trần Tấn Nguyên trách mắng, đã sớm quên mất, bà nội lại là ôm cái này ngoại quốc cháu chắt trai cười không ngậm miệng lại được, chỉ có cha còn không nhẹ không nặng quở trách một lần Trần Tấn Nguyên mấy câu.
Còn như Lưu Dung, Hứa Mộng cùng nữ, đã đối với Trần Tấn Nguyên mê gái miễn dịch, coi như Trần Tấn Nguyên ngày hôm nay kéo 1 toa xe lửa người phụ nữ trở lại, bọn họ cũng chỉ sẽ ở trong lòng mắng to Trần Tấn Nguyên cầm thú, hết thảy chẳng qua là Trần Tấn Nguyên sai, Jessica cùng Albert là vô tội, đối với Jessica cái này mới gia nhập tới chị em gái, các nàng rất đại độ bày tỏ hoan nghênh.
“Chuột Nhắt, kêu quá bà nội!”
Bà nội đem Albert ôm vào trong ngực, nụ cười trên mặt nát giống như một đóa hoa cúc nở rộ vậy, Trần Tấn Nguyên cho Albert nổi lên cái tên tiếng Trung chữ kêu Trần Hạo, vì vậy từ bà nội trong miệng gọi ra, liền thuận lý thành chương thành Chuột Nhắt.
Albert chợt lóe ánh mắt, tò mò nhìn vị này quá bà nội, có lẽ hắn không hiểu tại sao vị này quá bà nội nhìn qua như thế tuổi trẻ.
“Ồ!” Bà nội trên mặt thoáng qua vẻ nghi hoặc, xoay mặt nhìn về phía Trần Tấn Nguyên, “Tấn Nguyên, ngươi không phải nói Chuột Nhắt rất thông minh sao? Tại sao dường như nghe không hiểu ta lời nói!”
Trần Tấn Nguyên bật cười khanh khách, “Bà nội, Chuột Nhắt chỉ biết nước Mỹ tiếng nói, lại không học qua tiếng Hoa, vậy có thể nghe hiểu ngươi đang nói gì à!”
Mọi người đều cười, mẹ đem Jessica cái này ngoại quốc con dâu kéo đến bên người hàn huyên, cũng may Jessica nhiều ít hiểu chút tiếng Hoa, mặc dù nói không quá trôi chảy, nhưng là cơ chủ ý tư vẫn có thể biểu đạt rõ ràng, hắn ở giữa mẹ thỉnh thoảng hướng Trần Tấn Nguyên đưa tới trách cứ ánh mắt, hiển nhiên là ở Jessica trước mặt trách mắng mình.
Một lát sau, cha nói , “Tấn Nguyên, một hồi để cho người chọn cái giờ lành ngày tốt, mở ra từ đường, để cho Chuột Nhắt nhận tổ quy tông!”
“Biết ba!” Trần Tấn Nguyên gật đầu một cái, Trần gia con cháu nhưng là không thể lưu lạc bên ngoài, cùng vào từ đường lạy tổ tông, vậy Albert liền có thể chính thức đổi tên là Trần Hạo, trở thành Trần gia danh chánh ngôn thuận đời sau.
Hết thảy đều là thuận lợi như vậy, Jessica cũng không có giống như tới TQ trước lo lắng như vậy bị bài xích, Albert có Trần Nhiên cùng Trần Yên Nhi cái này hai anh chị, tiếng cười vui cũng nhiều rất nhiều, mẹ con hai người bắt đầu từ từ thích ứng Hoa Hạ cuộc sống mới.
Đêm.
Trần Tấn Nguyên sống một mình một phòng, không có bất kỳ người phụ nữ hầu hạ, bởi vì là hắn trong lòng có rất nhiều bí mật, cho tới bây giờ không có trước bất kỳ ai thổ lộ qua.
Ngồi xếp bằng trên giường, mượn Tà Đế xá lợi ở giữa nguyên tinh, ngồi 4 tiếng, đột nhiên mở hai mắt ra, chỉ cảm thấy cả người tinh thần sáng láng, Hoàng Đế Nội Kinh mơ hồ lại có tinh tiến.
Y Học Cổ Truyền: Thuốc Từ Mèo
Thịt mèo được dùng trong y học cổ truyền với tên thuốc là mưu nhục. Xương mèo (mưu cốt) và mật mèo (mưu đởm) thường dùng loại mèo đen. Ngoài ra còn dùng xương đầu mèo, nước đái mèo và phổi mèo. Thịt mèo có vị ngọt, mặn, chua, tính ấm, không độc, có tác dụng tiêu thũng, chống lao lực, giải độc, giảm đau. Mật mèo đen có vị đắng, tính hàn, có tác dụng giảm đau, chống co thắt. Xương mèo đen có vị ngọt, tính ấm có tác dụng bổ dưỡng.
Công dụng
Thịt mèo được dùng chữa bệnh báng bụng, lao, chóng mặt, trĩ mạn tính, mụn nhọt, ngày dùng 50-100g dưới dạng nấu chín ăn hoặc sấy khô tán bột, uống. Mậåt mèo đen ngâm rượu uống hàng ngày chữa bệnh hen suyễn, đau bụng kinh niên. Xương mèo đen ngâm rượu uống là thuốc bổ, giảm đau nhức, dùng thích hợp cho người cao tuổi. Xương đầu mèo đốt thành tro, tán nhỏ, mỗi lần uống 12g với rượu, chữa ho suyễn do đờm khí.
Nước đái mèo rỏ vào tai sẽ làm cho đỉa hoặc sâu bọ bò ra ngoài. Cách lấy nước đái mèo như sau: Bắt mèo, giữ chặt 4 chân, lấy vỏ bưởi xát vào đít hoặc gừng tươi xát vào lỗ mũi, mèo sẽ đái vọt ra, hứng lấy rồi rỏ vào tai.
Các dân tộc ít người ở miền Bắc dùng thịt và dạ dày mèo rừng chữa cơ thể suy nhược, xanh xao, gầy yếu. Xương mèo rừng ngâm rượu uống chữa đau nhức gân xương.
Ở Trung Quốc, mèo được sử dụng dưới những dạng thuốc rất đa dạng: – Thịt mèo ninh nhừ, thêm ít muối và rượu, ăn trong ngày chữa loét dạ dày, hành tá tràng.– Thịt mèo 100g thái nhỏ, hấp cách thủy với đẳng sâm 30g, long nhãn 15g, ăn cái, uống nước, chữa thần kinh suy nhược, xuất huyết dưới da do dị ứng.– Chữa chứng gan thận hư nhược: thịt mèo 100g nấu chín với khởi tử 25g, hoàng tinh 10g, long nhãn 8g, ăn cả cái lẫn nước.– Chữa cam tẩu mã: Xương đầu mèo đen (1 cái) đốt tồn tính, tán bột, mỗi lần uống 10-15g với rượu.
(Nguồn tin: Báo sức khoẻ và đời sống số 768 Thứ năm 20/1/2005)
Truyện Hổ Và Mèo Cùng Họ!
Hổ ở gần nhà chị em mèo, mèo A và B. Trước đây vài lần hổ sang vồ mèo để xơi thịt, nhưng chị em mèo biết trèo cây, nên hổ ta chỉ còn nước đứng dưới gốc cây, ngước nhìn, nuốt nước bọt suông. Ngoài kế sách trèo cây, mèo còn được giúp sức bởi đám chuột. Mèo vốn chúa tể của bầy chuột. Hổ chúa tế rừng xanh. Mỗi bận sang vồ mèo, hổ bị lũ chuột múa máy, cắn chí như kiểu muỗi đốt, có bận bị sốt xuất huyết lử khử. Thế là bỏ cuộc bắt mèo.
Hai chị em mèo lâu nay mỗi ngày vẫn vồ vài ba chú chuột. Tuy ăn thần dân, nhưng mèo và chuột vẫn là mối quan hệ thần dân bền vững trong chuỗi thức ăn của hệ sinh thái. Thỉnh thoảng chúng còn lôi nhau ra chơi trò, mèo đuổi chuột, vui đáo để.
Gần đây hổ sang chơi và bảo chị em nhà mèo rằng: Xưa nay chúng ta là láng giềng tốt đẹp, gần gũi. Rồi thỉnh thoáng hổ lân la sang thăm nhà mèo. Một lần hổ rỉ tai hai mèo: Chúng mình còn có họ với nhau đấy! Không tin, các cô cứ giở tự điển sinh học ra mà coi. Mèo mở từ điển, thấy đúng thật, mèo và hổ cùng họ. Họ hàng đã quý rồi, nhưng chị em mèo quý nhất gói quà hổ biếu, cao hổ cốt.
Thấy hổ lân la sang thăm, lũ chuột xúm lại can, đừng chơi với nó. Đã không nghe, mèo bịt bông vào tai, sau đó thấy lũ chuột cứ tâu trình mãi, liền vồ lấy vài thần dân, nhai tươi, lại vặt trụi đuôi dăm con nữa. Chuột cụt đuôi, còn đâu ngoáy được lọ mỡ. Từ đấy, chẳng con nào dám can chị em chúa tể mèo.
Một lần hổ sang nhà mèo. Lúc này không con chuột nào dám bén mảng đến, vì mèo có lệnh, cấm tiệt chúng khi láng giềng hổ sang thăm viếng.
Hổ thì thầm vào tai mèo: Hôm nay tôi bàn với hai em láng giếng về dự án liên doanh. Nghe hổ nói, hai chị em mèo mắt sáng long lanh, rỏng tai nghe. Hổ to nhỏ:
– Lãi, lãi lắm. Mà không phải vốn.
Mèo hỏi:
– Liên doanh gì?
Liên doanh xuất khẩu thịt chuột. Bắt tiệt lũ chuột, đem xuất khẩu. Xuất sang mấy làng ở Bắc Ninh, Hưng Yên, họ tuyền ăn thịt chuột luộc ép lá chanh.
Kế sách hổ đưa ra là dùng thuộc diệt chuột do nhà hổ sản xuất. Thuốc này cực nhạy, giết cả lượt nhà chuột, mèo chả phải rình bắt nữa, thỏa thuê ăn, còn dành xuất khẩu mỗi đợt hàng bao tải. Vụ liên doanh này, không cần tiền, mèo chỉ cần thế chấp cái sổ đỏ thôi. Ngoài dự án lien doanh, hổ còn biếu tiếp một tạ cao hổ cốt.
Đúng là cơ hội vàng, trời cho. Thế là mèo nhập thuốc của hổ về, rải khắp nhà. Những gói thuốc bì mác óng ánh, đẹp lắm, trên đề rõ to bằng chữ chuột: Thuốc này không độc, lại bổ!
Vốn là thần dân của mèo, thấy chúa tể ban phát ân lộc, chuột nào chẳng tin, cứ xúm vào xơi thuốc bổ.
Đêm rải thuốc, sáng ra chị em mèo được bữa thịt chuột thỏa thuê. Sau bữa thịnh soạn xong thịt chuột, chúng rủ nhau lên phố Hàng Hành, uống cà phê. Chúng dùng cà phê sáng quen rồi, sài sang quen rồi, ông chủ cà phê nhẵn mặt. Chúng gọi cà phê phin để còn có thời gian tâm sự, để còn ngắm những giọt đen đen lách tách rơi. Trong khi ngắm cà phê rơi, em mèo A ngó sang chị mèo B và buông câu:
– Chị có…. cái mũi dài và đẹp thế!
Chị mèo B mũi nở ra vì sung sướng. Sung sướng thật. Chị ngồi đến một lúc thưởng thức cái sự người ta khen và sướng. Rồi chị mèo B nghĩ ngợi, chả nhẽ mình hưởng sướng suông lời em khen, phải khen lại chứ. Chị liền cất giọng:
– Em ạ, em có….. cái đuôi … đẹp và dài thế!
Nghe khen đuôi mình dài, em mèo A ngây ngất sướng, ngả ra ghế hưởng sướng. Dài thật, đuôi mình dài thật, nó lại còn vẫy… vẫy được nữa. Cái đuôi mình nó vẫy…. vẫy kìa! Chao ơi, sao ở trên đời này lại có cái đuôi đẹp, dài đến thế! Lịm đi hưởng sướng đến cả tiếng, em mèo A lại nghĩ, mình được khen sướng quá, thế thì mình cũng phải khen đáp lễ lại chị mình chứ. Em A liền khen chị B:
– Chị có…. có… cái lông dưới mũi đẹp thế, như ria con kiến ấy…
Chị mèo B vội vàng vuốt ria, và mang cả gương ra soi. Đẹp… bộ ria đẹp thật! Đến bộ ria của diễn viên nổi tiếng người Mỹ: Oách – Xà – Đùng cũng không đẹp bằng. Đẹp quá đi mất thôi. Nó mới óng ả làm sao, dài đến cả thước, đi trùm quết đất. Chị mèo B lân mân cả tiếng lãng du về bộ ria mép dài, bóng, dày,… đẹp của mình. Rồi chị lại ngó sang em A và nghĩ, đến lượt mình khen rồi đấy. Chị cất cao giọng:
– Em … em có cái…. cái ấy, đẹp quá!
Em mèo B nghe khen, mũi nở ra. Được mươi phút em chợt ơ ớ ra, quay sang hỏi chị:
– Chị ơi, cái đẹp… chị khen ấy là cái gì… nhỉ?
Chị mèo B hơi sững. Đúng rồi, mình đã nghĩ ra cái đẹp ấy gì đâu, vội vàng lấp liếm:
– Cái… cái ấy… ấy mà!
Em mèo B đến lúc này mới hay, người ta khen cái gì ấy của mình đẹp. Trong đầu em mèo A lóe lên sung sướng. Đúng là cái ấy … ấy của mình, đẹp thật! Em mèo B ta vội vàng mang gương ra soi, soi mãi chẳng thấy cái ấy… ấy của mình đâu… nhưng nó vẫn thấy đẹp. Đẹp thật. Nó gật gù sướng.
Chị em nhà mèo cả sáng ngồi khen nhau và sướng. Thời gian trôi đi… Bụng mèo B chợt ngâm ngẩm, rồi đau dần lên, đến …quặn đau. Nó không thể ngồi được nữa để hưởng sự khen đẹp của em, nó phải đứng lên đi làm cái việc thiên nhiên kia. Nhăn mặt, mèo B vịn bàn đứng lên:
Thấy nét mặt chị nhăn nhăn, em mèo A vội khen:
– Ôi… nét mặt chị buồn …. đẹp quá!
– Ư… ử – Chị mèo A đáp.
Đáp xong, chị lử đử bước. Thấy chị bước …., em mèo B lại vội cất tiếng:
– Ôi, bước đi của chị…. yểu điệu thế!
Nhưng lúc này, chị mèo B đau quá, đau quặn ruột, chả còn hơi sức đâu thưởng thức sự khen của em, chị bước… bước lấy bước để…
Hôm sau, ông chủ hàng cà phê không thấy chị em nhà mèo đến dùng cà phê sáng.
Còn ở nhà mèo, cổng treo tờ cáo phó: Đau buồn báo tin, cả hai chị em nhà mèo chết ráo. Chủ tang là ông hàng xóm hổ. Ông ta phúc đức quá, đứng ra lo việc tang ma cho hàng xóm. Trong bài điếu, hổ rưng rức khóc và đọc đoạn văn: chị em nhà mèo khen nhau. Ông hổ ta trình luôn trước bàn dân thiên hạ, cái sổ đỏ và treo luôn tấm biển, đây là nhà ông hổ. Ông ta còn vứt ra ngoài đường gói quà cao hổ cốt. Nó là miếng xương con láng giềng tốt đẹp gần gũi xưa nay hổ vẫn khoe.
Sau đám tang, hổ thu lại hết thuốc diệt chuột. Nó phải để cho đàn chuột sinh sôi mà làm thịt dần đám thần dân mới chứ./.
Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Cổ Tích Mèo Và Sói trên website Viec.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!